in

Hai chị em nhà Papin và vụ giết người chấn động nước Pháp những năm 1930

Ngày 2 tháng 2 năm 1933, hai chị em Christine Papin và Léa Papin đã phạm một tội ác ghê rợn làm rúng động nước Pháp lúc bấy giờ. Liệu nguyên nhân đằng sau hành vi phạm tội này là vì loạn trí, khát máu hay đấu tranh giai cấp? Cho đến ngày nay, chúng ta vẫn chưa thể biết chắc – và đó chỉ là một trong số rất nhiều câu hỏi còn bỏ ngỏ về vụ án lạnh gáy này trong suốt gần một thế kỷ qua.

(Từ trái sang phải) Léa Papin và Christine Papin (Ảnh: The Vintage News)

Sinh ra trong một gia đình lao động không mấy hạnh phúc, từ nhỏ, hai chị em Papin được dì, chú và một trại trẻ mồ côi Công giáo nuôi nấng. Christine từng muốn trở thành một nữ tu như chị cả Emilia, nhưng lại bị mẹ ngăn cấm. Thay vào đó, cả Christine (sinh năm 1905) và Léa (sinh năm 1911) đều đi làm giúp việc ở các gia đình giàu có.

Mặc dù hai chị em hơn kém nhau 6 tuổi, nhưng chênh lệch tuổi tác dường như không ảnh hưởng đến mối quan hệ thân thiết của họ. Hai chị em thích làm việc cùng nhau cho nên vào năm 1926, Christine Papin và Léa Papin đã nhận lời làm người giúp việc cho René Lancelin, một luật sư đã nghỉ hưu sống cùng với vợ là Léonie và con gái lớn Genevieve ở Le Mans, Pháp. Đây cũng chính là nơi mà vụ thảm kịch xảy ra.

Khi hai cô bắt đầu làm việc ở đây, mọi thứ dường như diễn ra rất tốt đẹp. Hai chị em ăn chung với gia đình chủ nhà, sống trong những căn phòng có hệ thống sưởi và nhận mức lương tiêu chuẩn thời đó. Christine đặc biệt thường được khen ngợi vì tài nấu ăn và may vá. Tuy nhiên, đằng sau cuộc sống làm công ăn lương có vẻ lý tưởng đó, hai chị em phải làm việc 14 tiếng mỗi ngày, mỗi tuần chỉ được nghỉ nửa ngày.

Léonie Lancelin là một bà chủ hách dịch, thường xuyên thực hiện “bài kiểm tra găng tay trắng” để đảm bảo rằng nhà cửa được lau dọn tinh tươm và sẽ phạt người giúp việc của mình thật nặng khi phát hiện sai sót. Tuy vậy, hai cô gái vẫn im lặng như mọi khi, làm công việc của họ với thái độ nhún nhường và tôn trọng. Họ không quan tâm đến thế giới bên ngoài và chỉ dành thời gian bên nhau. Năm tháng trôi qua mà không có một sự cố nào xảy ra, cho đến ngày 2 tháng 2 năm 1933.

Léa Papin (Ảnh: The Vintage News)
Christine Papin (Ảnh: The Vintage News)

Tối hôm đó, René đáng ra sẽ đi cùng vợ mình đến nhà một người bạn để ăn tối. Tuy nhiên, René đến nhà bạn trước, Léonie và Genevieve ra ngoài mua sắm. Khi hai mẹ con chủ nhà trở về trước bữa tối và thấy căn nhà tối om, Léonie đã không hài lòng.

Theo lời Christine và Léa, Christine đã cắm điện một cái bàn
là bị hỏng và vì thế nguồn điện của cả ngôi nhà bị ngắt. Vì nghĩ rằng chủ nhà sẽ
về muộn nên hai chị em quyết định đợi đến sáng hôm sau mới sửa bàn là.

Tuy nhiên, khi hai chị em kể cho Léonie nghe về sự việc xảy ra, bà đã nổi cơn thịnh nộ và tấn công Christine ngay tại chiếu nghỉ của cầu thang. Theo lời Christine và Léa, ban đầu họ chỉ tự vệ, nhưng cơn cuồng nộ đã sớm đưa hai chị em đi quá xa khỏi mục đích đó. Trong lúc giằng co, Christine đã đập một cái nồi than bùn vào đầu bà chủ, Geneviève lao đến đánh trả Christine để bảo vệ mẹ. Léa nghe thấy tiếng động bèn lao xuống từ tầng áp mái và tấn công bà mẹ. Ngay lập tức, Christine ra lệnh cho em: “Đập đầu bà ta xuống đất và móc mắt ả ra!” Léa không một phút chần chừ mà đã làm theo lời chị, trong khi đó Christine khoét mắt Geneviève.

Không có mắt, hai mẹ con chủ nhà vô cùng hoảng loạn và không có khả năng chống trả. Christine và Léa dùng búa, dao và nồi than bùn giáng những đòn thật mạnh lên người hai mẹ con cho đến khi họ bất động. Họ vén váy của hai cái xác chết lên và bắt đầu rạch mông và đùi. Cuối cùng và khủng khiếp nhất, hai chị em đã tống máu kinh nguyệt của người con gái vào miệng Léonie. Xong xuôi, họ khóa hết các cửa trong nhà và lên phòng, chỉ thắp một ngọn nến để chiếu sáng.

Sơ đồ cho thấy hiện trường ngay trước khi xảy ra vụ sát hại. (Ảnh: The Vintage News)

Đã quá giờ hẹn mà không thấy vợ và con gái đến nhà bạn ăn tối theo kế hoạch, René Lancelin bắt đầu lo lắng. Ông trở về nhà và thấy căn nhà tối om, tất cả các cửa đều khóa chặt, René lập tức báo cảnh sát.

Cảnh sát nhanh chóng có mặt tại ngôi nhà. Họ trèo qua một bức tường vườn để vào nhà và phát hiện hiện trường vụ án khủng khiếp. Cả hai người phụ nữ đều đã bị đánh đập và cơ thể bị cắt xẻo dã man đến mức gần như không thể nhận ra. Đôi mắt của Léonie được tìm thấy trong những nếp gấp của chiếc khăn quàng quanh cổ; một bên mắt của con gái bà được tìm thấy bên dưới thi thể bà, mắt còn lại ở trên cầu thang.

Hai nạn nhân bị đánh đập đến nỗi không thể nhận dạng. (Ảnh: Wikimedia Commons)

Cảnh sát phá cửa phòng của hai chị em, nghĩ rằng Christine và Léa cũng ở trong tình trạng tương tự. Nhưng không, hai chị em đang khỏa thân nằm trên giường. Trong phòng chỉ có một ngọn nến đang cháy và một cái búa được đặt trên chiếc ghế bên cạnh, máu và tóc vẫn còn bám trên đó. Khi bị cảnh sát thẩm vấn, hai chị em lập tức thú nhận tội ác một cách bình tĩnh và không chút hối hận.

Câu chuyện về vụ giết người ghê rợn làm rúng động truyền
thông nước Pháp. Một số nhà tâm lý học đã đứng ra bảo vệ Christine và Léa, cho
rằng cả hai chị em đều mắc chứng folie à
deux
, hay còn gọi là chứng loạn thần chia sẻ (hay “cả hai cùng điên”).
Trong khi đó, các nhà tư tưởng nổi tiếng của Pháp tuyên bố rằng cuộc tấn công
là biểu hiện của chiến tranh giai cấp, kết quả tất yếu của sự ngược đãi và bóc
lột giai cấp công nhân.

Đám tang các nạn nhân của hai chị em nhà Papin. (Ảnh: Wikimedia Commons)

Christine và Léa bị giam riêng – điều này khiến Christine trở nên vô cùng đau khổ. Nhưng sau này, có một lần quan tòa cho phép hai chị em gặp nhau, lúc đó được biết Christine đã sà vào lòng Léa và bắt đầu cởi cúc áo cô. Điều này, cùng với việc họ được nhìn thấy nằm trên giường cùng nhau sau khi giết người, khiến một số người nghi ngờ rằng có tồn tại mối quan hệ loạn luân giữa hai chị em ruột.

Mặc dù hai chị em tuyên bố tự bào chữa, đại diện của họ vẫn viện dẫn tiền sử gia đình mắc bệnh tâm thần, bao gồm một người anh họ đã chết trong trại tị nạn và một người chú đã tự tử. Tuy nhiên, người ta kết luận rằng Christine là kẻ chủ mưu đằng sau vụ giết người và nguyên nhân của tội ác là một mối thù nhỏ giữa bà Lancelin và cô. Christine bị kết án tử hình, còn Léa bị tuyên án nhẹ hơn vì là đồng phạm.

Christine đặc biệt khó khăn khi chia xa em gái. Cô trải qua nhiều đợt trầm cảm và thậm chí có một lần cô đã cố gắng tự móc mắt mình – sự kiện góp phần vào việc được giảm án xuống tù chung thân. Kể cả sau khi Christine được giảm án thành tù chung thân, cô vẫn vô cùng chán nản, không chịu ăn uống và thỉnh thoảng lên cơn điên loạn. Cô không chịu nổi việc bị tách khỏi em gái, vì cả hai dường như là một nhân cách.

Hai chị em nhà Papin ở trước tòa. (Ảnh: Wikipedia)

Christine Papin yếu dần rồi qua đời vào năm 1937. Léa ra tù năm 1941 và chuyển đến sống với mẹ mình. Theo một số nguồn tin, Léa đã tìm được việc làm giúp việc trong một khách sạn ở Nantes bằng cách sử dụng danh tính giả.

Người ta tin rằng bà đã chết vào năm 1982, nhưng điều này chưa được coi là thông tin chính xác vì vào năm 2000, một nhà làm phim tài liệu tên là Claude Ventura tuyên bố rằng bà vẫn còn sống. Bà xuất hiện trong bộ phim Tìm kiếm chị em nhà Papin của đạo diễn Ventura, đây cũng có thể là thời điểm bà bị liệt một phần do đột quỵ trước khi quay phim. Bà mất vào năm 2001, theo lời Claude Ventura.