in

Những câu chuyện có thật đọc xong là sợ (P2: Ngục tra tấn kinh hoàng của Leonard Lake và Charles Ng)

Vào ngày 2/6/1985, Charles Ng bị bắt tại một cửa hàng phần cứng ở San Francisco vì tội ăn cắp vặt. Đây đã có thể chỉ là một vụ bắt giam bình thường, nhưng cuối cùng cảnh sát lại có được nhiều hơn như vậy rất nhiều.

Sau khi tạm giam Ng, một người bạn của hắn đến để bảo lãnh cho hắn ra: Leonard Lake. Cảnh sát sau này cũng sẽ sớm hiểu ra rằng ăn cắp vặt là thứ tầm thường nhất trong danh sách tội của cả hai.

Một cuộc điều tra sơ bộ sau đó lật tẩy được sự thật rằng
Lake, cùng với đồng phạm của mình là Ng trong suốt 2 năm vừa qua đã tra tấn khoảng
25 người tại một cabin hẻo lánh trong khu vực hạt Calaveras – nhưng nỗi kinh
hoàng đến đây vẫn chưa dừng lại, nên nhớ đây chỉ mới là một cuộc điều tra sơ bộ.

Từ lâu trước khi gặp được Charles Ng, Leonard Lake đã có một cuộc sống khá khó khăn. Trong một lần ra quân, Lake bị suy sụp tinh thần hoàn toàn, và sau khi quay trở về Mỹ, đã được chẩn đoán mắc chứng rối loạn nhân cách.

Một điều thú vị là Lake đã có những triệu chứng bất ổn từ nhiều năm trước đó, nhưng những triệu chứng này vẫn chưa đủ rõ để thực hiện chẩn đoán, mãi cho đến khi hắn ra trận.

Tuổi thơ của hắn cũng không khá khẩm hơn được chút
nào. Sau khi bố mẹ ly dị khi Lake chỉ vừa mới 6 tuổi, hắn chuyển đến sống với
bà cùng anh em mình. Và mặc dù người bà có vẻ là một nguồn động viên tinh thần
tốt, nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại.

Khi bà thấy Lake ép chị hắn tạo dáng để chụp ảnh khỏa thân, bà đã làm ngơ. Khi Lake càng ngày càng dấn thân vào , bà cũng không thèm đoái hoài. Đến lúc Lake tống tiền chị hắn để thực hiện những hành vi giao cấu, bà cũng chẳng buồn quan tâm. Có một thời, Lake thường xuyên đi bắt chuột bắt gián, giết chúng rồi hòa tan xác trong axit, bà có thấy, nhưng bà cũng không động đậy gì cả.

Và cũng từ những hành động nhỏ nhặt, có vẻ vô hại này mà sau này chúng tiến hóa thành những vụ giết người, hiếp dâm với quy mô lớn hơn.

Sau khi tốt nghiệp trường trung học Balboa ở San Francisco vào năm 1964, Leonard Lake nhập ngũ vào . Sau đó thì như đã đề cập ở trên, Lake bị suy sụp tinh thần trong một nhiệm vụ và đã bị giải ngũ, quay về nước Mỹ cùng với chứng đa nhân cách.

Trong khoảng thời gian này, Lake tìm thấy một cộng đồng
dân hippie ngay bên ngoài San Francisco và bỏ học đại học sau chỉ một học kỳ tại
Đại học bang San Jose để theo đuổi lối sống tự do, hướng về tình yêu đang dần
chiếm lấy bờ biển phía Tây nước Mỹ.

Đến năm 1975, dường như Lake đã vượt qua được cái bóng từ tuổi thơ bất hạnh của mình. Hắn ổn định cuộc sống lại với một phụ nữ hắn gặp trong cộng đồng dân hippie mới gặp. Nhưng cũng không lâu sau đó, người vợ khám phá ra những sở thích bẩn thỉu của chồng mình, và rồi cuộc hôn nhân cùng với cuộc sống mới của Leonard Lake cũng sụp đổ dần.

Hồi năm 1980, Lake dành một khoảng thời gian ngắn trong tù vì ăn cắp xe, nhưng sau đó hắn cũng kiếm đủ tiền để chuyển đến Greenfield Ranch, một khu định cư khác của dân hippie ở miền Bắc California. Trong lúc làm việc cho hội trở triển lãm đồ Phục hưng, Lake gặp và kết hôn với một người phụ nữ tên Claralyn Balazs, biệt danh Cricket.

Không như người vợ đầu tiên của Lake, Cricket rất thương yêu và ủng hộ những “sở thích cá nhân” của Lake, thậm chí còn đề nghị làm diễn viên trong những bộ phim khiêu dâm của hắn. Trong suốt 8 năm tiếp theo, Lake ở nhà với Cricket và nuôi dưỡng những sở thích bệnh hoạn này, cho đến khi chúng không còn đủ để làm hắn thỏa mãn nữa. Đến năm 1983, Leonard Lake bước ra ngoài xã hội và tìm kiếm những thứ kích thích hơn.

Đến đây, có lẽ một phần lỗi cũng là do định mệnh. Dù là bị chứng rối loạn nhân cách điều khiển, hay sự hoang tưởng mà hầu hết người Mỹ đều trải qua rằng thế giới sắp có chiến tranh hạt nhân, Leonard Lake rơi vào trạng thái tin rằng thế giới sắp phải đối mặt với một thảm kịch và mọi người đang cần cứu rỗi.

Để chuẩn bị cho thảm họa này, Lake dựng nên một hầm
trú ẩn, nhưng chủ nhân của Greenfield Ranch từ chối dự án này và yêu cầu hắn
chuyển đi nơi khác. Nhưng may mắn thay, gia đình Cricket sở hữu một cabin nhỏ
trong rừng và họ rất sẵn lòng cho Lake dùng.

“Pháo đài nhỏ” của Leonard Lake

Trong một trang nhật ký của Leonard Lake có ghi lại toàn bộ kế hoạch này, được đặt tên là Chiến dịch Miranda. Vào năm 1983, hắn định sẽ bắt đầu lại ở hạt Humboldt, biến hầm trú ẩn này thành một “nơi để thực hiện những ham muốn tình dục”, cũng như là nơi bảo vệ tài sản và bản thân khỏi thảm họa hạt nhân nếu có xảy ra.

Nhiều người cũng tin rằng sau khi chuyển vào cabin mới này, Lake đã mời em trai, Donald và bạn thân, Charles Gunnar đến chơi. Nhưng liệu họ có tự nguyện vào hầm tra tấn của Lake hay không thì chẳng ai biết được. Điều duy nhất mà mọi người biết là sau khi đến đây, cả Donald và Gunnar đều bị giết. Lake lấy hết tiền mặt họ đang có trên người sau đó sử dụng danh tính của Charles Gunnar để thuận đường thực hiện những âm mưu tiếp theo, vì lấy mạng em trai và bạn thân là chưa đủ để làm tên biến thái này thỏa mãn.

Vào năm 1981, Lake đăng một quảng cáo trong tạp chí
Wargamer để tìm một nạn nhân mới, nhưng hay hơn cả, hắn đã tìm được một đồng phạm
cho mình. Charles Ng đã từng trải và có một cuộc đời có thể nói là giống y đúc
với Leonard Lake.

Thời còn nhỏ, Ng đã là một đứa hay ăn cắp vặt cực kỳ nổi tiếng ở Hong Kong. Sau khi bị đuổi khỏi trường nội trú tại Anh vì ăn cắp đồ của bạn học, hắn đã tiếp tục theo học ở trường Notre Dame của California.

Sau chỉ một học kỳ tại trường mới, Ng dính líu vào một vụ tai nạn và phải gia nhập Thủy quân lục chiến để tránh bị truy tố. Tuy nhiên, khuynh hướng bạo lực không đúng nơi đúng lúc của Ng hoàn toàn không phù hợp để gia nhập Thủy quân và hắn đã bị trục xuất vào năm 1984 vì tội đào ngũ. Lake nhìn thấy ở Ng những tố chất tâm thần tương tự như bản thân mình và đã mời hắn đến sống chung tại cabin trong rừng.

Đây thật sự là một mối tình nên thơ. Trong vòng một năm tiếp theo, Lake dẫn Charles Ng vào con đường giết chóc tối tăm của hắn và cả hai bắt đầu cuộc chiến khét tiếng của họ, đánh cắp danh tính nhiều nạn nhân để mua công cụ cũng như trả các khoản vay để phục vụ cho việc tra tấn cũng như xây dựng pháo đài ngày một vững chắc.

Từ năm 1983 đến năm 1985, Leonard Lake và Charles Ng đã đâu đó từ 8 đến 25 người, chủ yếu là phụ nữ, có lẽ là để chuẩn bị tái sinh cho Trái Đất nếu thảm họa hạt nhân xảy ra. Cho đến nay, tổng số nạn nhân của chúng vẫn còn là một ẩn số và chưa ai có đáp án chính xác.

Và thật sự là cặp đôi trời đánh này đã làm cho việc
xác định số nạn nhân rất khó. Cảnh sát chỉ tìm thấy hài cốt của 12 người trong
cabin, họ giả thuyết rằng có ít nhất là hơn 40 người nữa thông qua bộ sưu tập
45 mảnh xương người bị đốt cháy bên trong, và bên ngoài cabin.

Nạn nhân sau khi mắc bẫy của Ng và Lake sẽ bị nhốt trong một căn hầm bé xíu bên trong cabin, với một chiếc xô và cuộn giấy toilet, bên trong hầm được lót bằng gương một chiều. Sau các vụ giết người, Lake sẽ chặt xác và phân hủy từng bộ phận bằng axit và các hóa chất khác rồi sau đó rải tro cốt của nạn nhân xung quanh cabin.

Danh sách những điều luật mà các nạn nhân phải tuân thủ

Trong số nạn nhân xác định được có vài cặp vợ chồng và
nhiều trẻ em địa phương. Trước khi giết họ, cặp đôi trời đánh bắt những người
chồng nhìn vợ mình bị bạo hành tình dục, quay phim rồi sau đó mới giết để tăng
thêm cảm giác “tra tấn tâm lý”. Có một số phụ nữ bị bạo hành nhiều đến mức họ
đã chết ngay trong lúc bị tra tấn. Về phần những người phụ nữ bị bắt lẻ, Ng và
Lake xích chân họ lại sau đó bắt họ quan hệ tập thể với nhau và quay phim lại rồi
sau đó giết họ một lượt. Độ tuổi của các nạn nhân đều từ 12 đến 20. Và cũng chỉ
có một số nạn nhân xuất hiện trong những thước phim do Ng và Lake quay lại thì
cảnh sát mới có thể xác nhận danh tính, trong danh sách nạn nhân của họ cũng để
nghi vấn là có 15 người khác hiện còn mất tích.

Theo một tù nhân từng ngồi tù chung với Ng sau khi bị
bắt, Ng thường khoe khoang về việc đã làm biến dạng một người phụ nữ đến chết.
Ng dùng kìm để xé núm vú của cô gái sau đó luồn mũi khoan điện thông qua âm đạo,
tiến đến hậu môn của nạn nhân. Sau đó hắn bẻ khớp ngón tay của cô gái và bỏ mặc
cô đến chết.

Charles Ng và Leonard Lake gần như không có mô tuýp
hành động nào, họ gây án hoàn toàn ngẫu nhiên, ngay cả những hành động tra tấn
cũng vậy. Sợi chỉ duy nhất kết nối những nạn nhân là họ sống gần với hung thủ.