in

‘Thất tiên nữ’ 1987: 7 cô gái bị bạn cùng phòng lừa uống thuốc độc, 1 cô còn lại lẳng lặng ngủ cả đêm

Huyện Tĩnh Hải nằm ở phía tây thành phố Thiên Tân, cách trung tâm thành phố hơn 40 km. Nơi đây sở hữu phong cảnh vô cùng xinh đẹp, sông hồ dày đặc, là nơi sinh sống của rất nhiều loài chim.

Ngay trên vùng đất an nhàn hiền hoà này, đã xảy ra một vụ kỳ án làm chấn động toàn bộ người dân trong huyện. Bảy cô gái giãy giụa trong đau đớn với gương mặt vặn vẹo có thể khiến bất kì ai từng chứng kiến phải thấy lạnh cả sống lưng.

Một ngày cuối tháng 12 năm 1998 ở huyện Tĩnh Hải yên bình, người ta chợt thấy 3 xe cảnh sát hú còi inh ỏi chạy thẳng đến trường trung học X. Hoá ra khoảng 10 phút trước, cảnh sát nhận được tin báo có người phát hiện bảy thi thể nữ trong ký túc xá của trường X. Không ai biết được tại sao trong một ngôi trường xưa nay luôn kín tiếng và uy tín với mấy ngàn học sinh đang theo học, lại xảy ra một vụ án kinh hoàng đến thế.

Hiện trường sơ bộ

Ngay khi vừa vào ký túc xá nơi xảy ra vụ án, cảnh sát đã ngửi được mùi vị rất đặc biệt, đó là mùi đặc trưng của , rất có thể nạn nhân đã trúng độc thuốc trừ sâu dẫn đến tử vong. Và dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý thì họ cũng phải rùng mình trước cảnh tượng trong phòng: 7 thi thể nữ nằm nghiêng ngả trong ký túc xá, cuộn thành một đống, mặt mày vặn vẹo, miệng sùi bọt mép và chung quanh thì đầy chất nôn mửa cũng như chất thải, rõ ràng trước khi chết cả 7 nạn nhân đều đã vùng vẫy một cách đau đớn và có hiện tượng không thể khống chế việc tiểu tiện, thậm chí có xác một cô gái nằm dưới gầm giường, hai tay giữ nguyên tư thế cào cấu, trên đất vẫn còn nguyên dấu cào, có thi thể thì ngồi tựa vào góc tường, tay siết chặt chăn, ngửa mặt trừng mắt, còn một thi thể tay bấu chặt một con thú bông, móng tay ghim sâu làm cả con thú bông đều méo, đến chết cũng không buông tay.

Qua xét nghiệm sơ bộ, dễ dàng nhận thấy cả bảy cô gái đều bị trúng độc cấp tính, từ khi chất độc phát tác đến khi tử vong chỉ trong khoảng vài phút ngắn ngủi, dài nhất không vượt quá 20 phút. Liều lượng trúng độc cực lớn, gần như không đủ thời gian để kêu cứu, sau khi chất độc phát tác, nạn nhân bị nghẹt thở, chỉ vặn vẹo xoay người vài cái là đã chết ngay tức khắc. Nếu các nạn nhân có thể mở cửa ra ngoài, kêu cứu và bị phát hiện thì đã không có sự kiện thương tâm như hôm nay.

Cảnh sát tiếp tục thu thập các mẫu vật có ở hiện trường để xét nghiệm và có kết quả chính thức. Theo đó, họ tìm thấy thành phần của phorat, phorat hay còn được gọi là 3911 là chất hoá học thuộc nhóm thuốc trừ sâu độc bậc 1, có dạng chất lỏng màu trong suốt, mùi hôi nhẹ, thuộc loại chất độc hệ thần kinh, chỉ cần 2mg đã có thể gây chết người.

Sau khi vào cơ thể qua đường tiêu hoá, nó sẽ gây ức chế hô hấp và làm suy kiệt hệ tuần hoàn, cuối cùng làm các bó cơ hô hấp bị tê liệt và gây ứ nước trong phổi dẫn đến cái chết. Xác các nạn nhân có mùi hôi, đồng tử thu nhỏ lại cực độ, có dấu hiệu nôn ói, không khống chế được việc tiểu tiện, phổi ứ nước, hoàn toàn phù hợp với tình trạng khi trúng độc Phorat.

Điểm đáng ngờ là trong gian này rõ ràng có tổng cộng 8 cái giường, nhưng ở hiện trường chỉ phát hiện được 7 thi thể, vậy cô gái may mắn còn sống là ai? Tại sao cô ấy có thể may mắn tránh được kiếp nạn lần này?

Chẳng bao lâu sau,Tiểu Hiểu (tên giả) – cô gái duy nhất còn sống trong ký túc xá đã được tìm thấy ở gần đó. Sau khi thẩm vấn cảnh sát phát hiện cô gái này dường như đang giấu giếm điều gì, không chịu nói cho cảnh sát biết.

Điều duy nhất có thể xác định là, theo ghi chép ra vào ký túc xá thì tối đêm xảy ra án mạng, cô gái này đã trở về ký túc xá. Cũng tức là Tiểu Hiểu đã phải chứng kiến án mạng kinh hoàng xảy ra, thậm chí còn ngủ với 7 thi thể suốt một đêm.

Quá trình điều tra

Cảnh sát thử điều tra thức ăn trong căn tin trường, nhưng không phát hiện chất độc, các học sinh ăn trong căn tin cùng ngày cũng không hề có dấu hiệu trúng độc, nên có thể loại trừ khả năng chất độc được trộn trong cơm căn tin. Việc quản lý ký túc xá nữ rất nghiêm khắc, không thể xảy ra việc có người ngoài lẻn vào trường, tất cả manh mối hầu như đều chỉ thẳng về khu ký túc xá.

Là có người ngoài lẻn vào đầu độc, hay là học sinh tự sát vì áp lực học tập, nhưng nếu là những lý do này, vậy thì tại sao vẫn còn một người không bị trúng độc. 

Cô gái duy nhất còn sống trong ký túc xá một đêm lập tức trở thành kẻ bị tình nghi cao nhất.

Cảnh sát tiến hành kiểm tra ly nước các nạn nhân đã uống, họ tìm thấy thành phần phorat trong ly đồng thời phát hiện trên vài cái chén có dấu vân tay của cùng một người, đó chính là dấu vân tay của Tiểu Hiểu – cô gái may mắn còn sống sót.

Nói cách khác vào đêm xảy ra vụ án, Tiểu Hiểu đã từng đụng vào ly uống nước của các nạn nhân. Chưa hết, cảnh sát còn tìm thấy thành phần của táo trong chất nôn của 7 thi thể, rất có thể sau khi uống nước có thuốc trừ sâu, vì mùi vị quá khó chịu, các nạn nhân đã ăn thêm trái cây để giảm bớt sự khó chịu. Ở hiện trường còn tìm thấy một con dao gọt táo, dấu vân tay dính trên cán dao là của Tiểu Hiểu.

Thế nhưng mùi thuốc trừ sâu loại này rất nồng, nếu bảo Tiểu Hiểu đã âm thầm chuốc thuốc 7 nạn nhân thì không thể nào cả 7 người đều ngoan ngoãn uống hết được.

Ngoài ra, theo lời kể của những người ở các ký túc xá gần đó, thì vào đêm xảy ra vụ án, họ từng ngửi được mùi vị rất khó chịu, đã gọi điện báo với quản lý trường, nhưng vì lúc đó trời đã tối nên không ai bắt điện thoại. Họ cũng từng phân công đi tìm bảo vệ, nhưng không tìm được nên đành phải trở về ngủ tiếp.

Đồng thời cảnh sát còn điều tra được chiều trước khi xảy ra vụ án, Tiểu Hiểu đã từng đến một cửa hàng bán lẻ, mua khoản 0.5 kg thuốc trừ sâu hữu cơ. 

Lúc này cảnh sát gần như đã chắc chắn Tiểu Hiểu có liên quan trực tiếp với vụ án này hoặc chính cô ta là hung thủ đã độc chết 7 người bạn của mình.

Nhưng thù hận lớn tới mức nào, mới có thể bỏ thuốc giết hết tất cả bạn cùng phòng, thậm chí còn bình tĩnh chứng kiến họ chết trong đau đớn như vậy? 

Sau khi bị bắt và thẩm vấn với cường độ cao, Tiểu Hiểu đã cung khai rằng ngọn nguồn mọi việc: Hoá ra cô là bạn học và cũng là bạn chung ký túc xá với 7 người chết, trong số 7 người thì cô quen thân với cô gái tên Tiểu Lưu (tên giả) nhất, cả hai thân thiết không khác gì chị em ruột.

Tiểu Lưu từng quen và yêu một cậu trai cùng lớp, cả hai quen nhau hơn 1 năm, nhưng đã chia tay vì một lý do nào đó, Tiểu Lưu vẫn còn yêu cậu trai này và tỏ ra khá bi quan cũng như đau khổ, thậm chí sinh ra ý chán đời muốn .

Hôm xảy ra vụ án, Tiểu Lưu đã nhờ Tiểu Hiểu đi mua một chai thuốc trừ sâu hữu cơ. Đến khoản 10 giờ đêm, Tiểu Lưu cầm chai thuốc trừ sâu kéo Tiểu Hiểu ra ngoài tâm sự, nói mình đau khổ vì tình, muốn uống thuốc trừ sâu tự sát, nhưng sợ mình chết một mình sẽ rất cô đơn, nên muốn lừa 6 người khác trong ký túc xá cùng đi xuống làm bạn với mình.

Tiểu Lưu còn sợ mọi người uống xong thuốc trừ sâu sẽ giãy dụa, nên cố ý dặn Tiểu Hiểu sau khi mọi người uống xong phải trông nom ký túc xá thật kỹ, đừng để ai chú ý. 

Không ai rõ tại sao Tiểu Hiểu lại đồng ý yêu cầu này của Tiểu Lưu, chỉ biết sau đó cả hai về ký túc xá, Tiểu Lưu pha thuốc trừ sâu vào nước, dối xưng đây nước thuốc chống bệnh lao phổi mình mang từ quê lên, khuyên 6 cô gái trong ký túc xá cùng uống để phòng bệnh. Không ai nghi ngờ, họ đều nghĩ Tiểu Lưu có ý tốt, nên dù mùi lạ, nhưng cả 6 cô đều uống sạch. Thấy mọi người uống xong, Tiểu Lưu cũng uống.

Không bao lâu sau khi uống thuốc, cả 7 người bắt đầu giãy giụa vì đau đớn, Tiểu Hiểu vẫn còn nhớ lời hứa với Tiểu Lưu, nên vội vàng khuyên các bạn mình hãy bình tĩnh, đừng la lối làm ảnh hưởng tới mọi người chung quanh, nếu không sẽ bị quản lý trách mắng, ngay sau đó còn ân cần gọt táo và rót nước cho mọi người.

Cứ thế, chỉ sau mấy phút ngắn ngủi uống vào lượng chất độc gấp mấy chục lần ngưỡng chết người, cả 7 cô gái đã bị chất độc làm suy kiệt hệ hô hấp không còn sức kêu la, chỉ có thể giãy dụa trong đau đớn rồi lần lượt qua đời.

Họ chết trong tay người bạn học ở chung sớm tối mà mình luôn tin tưởng. Còn Tiểu Hiểu thì bình tĩnh giúp đỡ bạn mình hoàn thành kế hoạch giết người, rồi lại lạnh lùng ngồi nhìn bạn mình bước vào tay thần chết, đến cuối cùng còn thờ ơ làm bạn với 7 thi thể trải qua một đêm dai dẳng đầy đáng sợ.

Sáu giờ sáng hôm, Tiểu Hiểu đã ra ngoài ăn uống và hóng gió từ sớm, sau khi thi thể bị phát hiện, cô mới quay lại ký túc xá để ngóng tin.

Có người cho rằng tất cả những gì kể trên đều là do Tiểu Hiệu bịa ra, vì muốn trốn tránh trách nhiệm, nhưng dù là thế nào thì bảy cô gái vẫn còn độ tuổi xuân thì ấy thì không bao giờ còn nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai, mang theo khát vọng với sinh mệnh rời khỏi thế gian giữa đêm tối tĩnh mịch.

Còn Tiểu Hiểu, sẽ vì sự vô tri và hững hờ thời niên thiếu của mình trả giá lớn tới mức đủ để cô hối hận cả đời, đồng thời còn phải nhận sự phán xét của lương tâm.

Ngày 06/09/1999, phiên toà xử tội Tiểu Hiểu diễn ra, đến tham dự có cha mẹ Tiểu Hiểu cùng với hơn 10 người thân của 7 nạn nhân. Toà án tuyên bố Tiểu Hiểu bị phán tù chung thân vì tội cố ý giết người.

Sau này theo lời kể của các học sinh cùng trường, ký túc xảy ra vụ án bị sửa thành nhà kho, sau nữa thì có lẽ vì cảm giác âm u toả ra từ đó người ta đã khoá kín nó lại.