Vụ án dưới đây xảy ra ở Nhật vào cuối năm 2000, dù hung thủ
đã để lại rất nhiều manh mối ở hiện trường, nhưng cảnh sát vẫn không cách nào
tìm được kẻ sát nhân máu lạnh này.
Ngày 31/12/2000 ở khu Setagaya, Tokyo đã xảy ra một vụ thảm án diệt môn. Hai ngôi nhà nối nhau là của gia đình Yasuko, nó được Yasuko và chị gái hùn vốn mua. Tuy nhìn bên ngoài thì 2 ngôi nhà nối nhau, nhưng thực chất có vách ngăn chính giữa. Ngôi nhà bên trái là của Yasuko, bên phải thì là của chị và mẹ Yasuko.
Theo miêu tả của mẹ nạn nhân Yasuko, thì khoảng 10h50p sáng cùng ngày, mẹ Yasuko có nhìn thấy đèn nhà con gái mình còn sáng, bà gõ cửa rất lâu nhưng không ai ra mở cửa nên lấy chìa khoá vào nhà xem thử. Sau khi vào nhà bà phát hiện cả gia đình con gái mình đã chết.
Ở hiện trường phát hiện hung án, cảnh sát tìm thấy xác chủ hộ đang nằm ngay cửa cầu thang tầng một, mặc quần áo như đang chuẩn bị ra ngoài, cậu con út thì nằm trên giường lầu 2, người vợ và cô con gái lớn thì nằm ở thềm cầu thang lầu 2. Phần mặt, cổ và ngực của người vợ bị đâm nhiều nhát, không thể nhìn rõ mặt mũi.
Lúc mẹ Yasuko phát hiện vụ án, đèn ngoài cửa nhà vẫn sáng, nhưng theo lời của nhân viên đưa báo thì sáng ngày 31, đèn ngoài cửa nhà vẫn tắt, nên cảnh sát phỏng đoán lúc nhân viên đưa báo tới thì hung thủ vẫn còn ở trong nhà.
Tại hiện trường vụ án, cảnh sát tìm được một lượng lớn vật chứng, bao gồm áo hung thủ mặc khi giết người (một cái áo vận động, dính đầy máu, nó được xếp ngay ngắn đặt trên lầu 2), khoác vest (trên áo có ít cát biển có thể tìm thấy ở bờ biển bán đảo Miura, theo một nhân chứng cung cấp thông tin thì gia đình nạn nhân đã từng đến chơi và qua đêm ở khu vực này), giày thể thao, nón, khăn quàng cổ, bao tay đen, dao phay (hung khí), khăn tay màu đen (tìm thấy 2 cái khăn, một cái bị thủng lỗ chừng 3 cm, cảnh sát nghi ngờ cái khăn này được dùng để bọc phần chuôi dao, để tránh lúc hành hung, cán dao bị rơi ra, cái khăn tay còn lại có dấu xếp hình tam giác, hai góc bị xoắn lại, rất có thể hung thủ đã dùng để bịt mặt), nước hoa, ví tiền.
Cảnh sát tìm
thấy thuốc nhuộm huỳnh quang trên quần áo, ví tiền, giầy và ga ra nhà người
chết, dấu nhuộm khá mới, không có dấu vết tẩy rửa, trong thành phần thuốc nhuộm
có hợp chất nhựa tổng hợp, loại hợp chất nhựa này thường được dùng trong các
đạo cụ sân khấu hoặc các hộp đựng cơm. Trong ví tiền không chỉ tìm thấy mẫu cát
ở biển đảo Miura như trên áo vest, mà còn có một ít đất đến từ sa mạc ở phía
nam California.
Trong phòng nơi tìm thấy xác cậu con trai còn tìm thấy dấu chân và dấu giày của hung thủ, bước chân có quy luật rõ ràng, sải bước ngang giống của quân nhân. Mặt khác từ kết quả giám định DNA ở hiện trường có thể biết, và cha có huyết thống Châu Á, mẹ thì có nguồn gốc Châu Âu (Nam Âu). Đồng thời các chuyên gia cũng cho biết loại huyết thống này cực kì hiếm thấy ở Nhật.
Tổng hợp những
dữ liệu trên, không ít người suy đoán rằng rất có thể hung thủ là quân Mỹ đang
trú đóng ở Nhật.
Ngoài ra còn một số manh mối được phát hiện như sau:
– Cảnh sát tìm thấy được lịch sử duyệt web của hung thủ trong máy tính nhà nạn nhân. Dựa theo phân tích số liệu thì khoảng từ 10h20p – 10h50p ngày 30/12/2000 có người đã sử dụng internet trong máy tính (khoảng từ 10h38p – 10h45p máy tính có nhận được một email có mật mã), rất có thể lúc ấy người trong nhà vẫn còn sống. Sau đó vào 10h05p và 13h18p ngày 31/12/2000 máy tính lại được sử dụng thêm hai lần. Thời gian dùng máy của mỗi lần đều chưa đến 5 phút.
Lần đầu tiên lên mạng, hung thủ đã vào trang web của đoàn kịch Bốn Mùa, có vẻ hung thủ muốn dùng thông tin lưu trên máy của nạn nhân để đăng ký vé vào cửa xem kịch, nhưng thất bại. Tổng thời gian sử dụng lần này là 5p18s. Lần thứ 2 hung thủ lên mạng để vào trang web công ty người bị hại, phòng nghiên cứu ở đại học và các trang web có tính chuyên môn cao khác, sau khi sử dụng được 4p16s thì máy tính bị tắt ngang. Khi cảnh sát đến điều tra hiện trường thì nguồn máy tính đã bị rút ra, cảnh sát còn phát hiện được vân tay của hung thủ trên chuột máy.
– Trên chăn
đệm lầu 1 tìm được vết máu của vợ và cô con gái, ngoài ra còn tìm thấy vết máu
của cô con gái trên bông băng.
– Hộp cấp cứu
trong nhà bị mở ra, phát hiện băng cá nhân có vân tay hung thủ và khăn dính máu
trong bếp. Có một miếng băng cá nhân từng được hung thủ dùng dán trên miếng dán
ở phòng khách, ngoài ra hung thủ còn từng thử dùng đồ sinh lý của nữ để thử cầm
máu.
– Hung thủ
từng lấy một bình matcha, dưa hami và kem trong tủ lạnh ra dùng, hai vỏ kem
được tìm thấy trong phòng khách và nhà tắm, hai cái khác thì đặt bên cạnh máy
tính. Cũng phát hiện được hai vỏ kem khác nhưng không chắc là do ai dùng, hung
thủ cũng từng dùng kẹo cao su. Trong tủ lạnh còn tìm thấy 10 lon bia, nhưng
không được dùng, nghi ngờ hung thủ là người kiêng rượu.
– Trong phòng
tắm và toilet ở lầu 2 phát hiện vài mảnh nhỏ của tài liệu làm việc và kinh
doanh của hai vợ chồng, cùng với băng cá nhân, khăn mặt và vài đồ dùng của nữ
khác. Những thiệp chúc mừng đầu năm trong nhà đều biến mất, rất có thể hung thủ
đã mang đi.
Dựa theo những manh mối và phân tích, cảnh sát ước chừng hung thủ sinh vào khoảng năm 1965-1985, vào thời điểm xảy ra án mạng hung thủ trong khoảng 15-35 tuổi. Từ áo hung thủ để lại hiện trường có thể biết hung thủ cao chừng 170cm, vòng eo chừng 83cm.
Ban đầu hung
thủ bò lên rào tre trước nhà nạn nhân để leo vào phòng tắm lầu hai và vào nhà
nạn nhân, từ đây có thể biết hung thủ có thể lực rất tốt.
Hung thủ có nhóm máu A (người bị hại không ai có nhóm máu này). Trong máu không có dấu hiệu thuốc về tâm thần, thuốc cảm hay các loại thuốc kích thích khác. Từ vết thương trên người nạn nhân có thể thấy hung thủ thuận tay phải.
Phân tích:
Thứ nhất: vụ án này là cố ý mưu sát hay chỉ là bột phát?
Tình huống bột phát ngẫu nhiên: hung thủ có mục đích khác, chỉ là trong quá trình thực hiện mục đích xảy ra biến cố, nên mới nảy ý giết người. Nếu là tình huống này, hung thủ không chuẩn bị trước tâm lý, sau khi gây án sẽ hoảng hốt vội vàng thoát khỏi hiện trường.
Không có ý định giết người, chỉ vào nhà trộm cướp thường sẽ chỉ chú ý tài vật chứ không giết người, nếu bị phát hiện chỉ cần bắt trẻ con trong nhà để uy hiếp lấy tiền là được. Nên có thể bài trừ khả năng bột phát.
Chính vì thế chỉ có thể là cố ý mưu sát. Dựa thêm kết quả của pháp y, cả nhà nạn nhân chết vào khoảng 11h30p tối ngày 30/12, dựa theo ánh đèn trước cửa và những gì cảnh sát tìm thấy ở hiện trường, hung thủ sau khi giết người không rời khỏi hiện trường ngay mà ở lại đó một thời gian dài.
Từ đây có
thể thấy tâm lý hung thủ cực kì bình tĩnh, đồng thời từ thủ pháp gây án thì rất
có thể đây không phải lần đầu hung thủ gây án.
Thứ 2: Nếu là cố ý mưu sát, vậy động cơ là gì?
Bình thường hung thủ giết người sẽ vì các động cơ sau: tiền tài, tình cảm, thù hận, diệt khẩu.
Tiền tài: Có thể hung thủ thiếu gia đình nạn nhân một số tiền lớn, cũng có thể hắn biết trong nhà nạn nhân có một số tiền lớn nên nảy ý giết người cướp của. Nhưng hai tình huống này có điểm giống nhau: hung thủ phải tìm được tiền tài hoặc giấy vay nợ rồi mới bỏ đi. Nhưng tiền mặt bị mất trong nhà chỉ khoảng 150 ngàn Yen, còn các ví tiền, thẻ ngân hàng và các thẻ chi tra khác vẫn còn nguyên như cũ, chỉ có tủ đựng vật linh tinh bị lục lọi. Tiền mặt hơn 60 ngàn để trong tủ vẫn còn nguyên.
Tình cảm: cảnh sát không công bố hoặc tiết lộ thông tin liên quan, tạm thời bỏ qua.
Diệt khẩu: có thể gia đình nạn nhân vô tình biết được bí mật gì đó, hung thủ bất đắc dĩ phải ra tay giết người, trước khi gia đình nạn nhân bị giết có nhận được mail, cảnh sát không công bố nội dung mail này.
Trong nhà nạn nhân bị mất lượng lớn các giấy tờ, tài liệu bị mất, trước khi chết người chồng còn mặc đồ nghiêm chỉnh có thể là chuẩn bị ra ngoài hoặc vừa từ ngoài về. Người chồng làm nghề tự do, không có thời gian công tác cố định. Khoảng thời gian từ 29/12-03/01 thuộc về ngày nghỉ cố định của Nhật, không có việc gì cần xử lý vả lại gần đến tết, hơn 10 giờ tối người chồng còn định đi ra ngoài, có vẻ hơi kì quái. Rất có thể bí mật này liên quan tới người chồng và hung thủ, nên người chồng mới phải ra ngoài vào lúc đêm khuya.
Hận thù: vấn đề này còn gây tranh cãi, có người chứng kiến nói trước khi xảy ra vụ án, từng thấy người chồng và một người ở công viên trượt ván gần đó xảy ra tranh chấp, dựa theo phân tích những gì hung thủ để lại hiện trường, rất có thể hung thủ cũng từng chơi ván trượt. Cộng thêm trước đó cũng có hàng xóm từng nhìn thấy một người đàn ông lạ mặt lén lút theo dõi gia đình nạn nhân.
Theo phân tích bên trên thì có vẻ động cơ thiên hướng về thù hận hoặc diệt khẩu, nếu diệt khẩu, hung thủ sẽ phải xuống tay gấp rút, càng trễ lại càng dễ bị lộ bí mật, vả lại không đủ thời gian lên kế hoạch, càng không đủ thời gian theo dõi gia đình nạn nhân.
Thứ 3: Có kế hoạch từ trước.
Theo điều tra, khi phát hiện án, cửa chính bị khoá trái. Cảnh sát không tìm thấy vân tay hay vết máu gì của hung thủ ở khu vực này. Rèm cửa sổ trong phòng tắm lầu 2 bị rách, bên dưới phát hiện được giấu chân, cây ngoài cửa sổ có dấu hiệu bị đạp gãy. Nên cảnh sát phỏng đoán hung thủ đã vào và ra bằng lối cửa sổ trong phòng tắm.
Nếu có ý định
mưu sát, hung thủ phải cam đoan mình có thể thuận lợi vào nhà mà không bị phát
hiện, cũng tức là phải dám chắc cửa sổ trong nhà vệ sinh sẽ không bị khoá. Suy
ra trước đó rất có thể hung thủ đã vào nhà nạn nhân, đi vào phòng tắm và mở cửa
sổ.
Hung thủ phải chắc rằng mình giết hết cả nhà nạn nhân trong thời gian nhanh nhất. Nhưng cả nhà nạn nhân có tổng cộng 4 người, rất khó cam đoan trong thời gian ngắn có thể giết tất cả và không để ai chạy thoát. Dựa theo hành động của người chồng thì có thể hung thủ định lừa người chồng ra ngoài, giết người vợ và hai đứa con trước, sau đó mới bắt giết người chồng. Nhưng xảy ra sự cố, nên ngay lúc người chồng còn ở nhà, hắn đã trèo cửa sổ vào, nhưng bị cậu con trai đang ở trong phòng lầu 2 phát hiện, nên phải ra tay trước.
Nhưng có vài điểm đáng nghi sau:
Thứ nhất: Hung thủ để lại áo ở hiện trường làm gì? Dựa theo mồ hôi trên đó, chỉ có thể chứng minh hung thủ từng mặc, chứ không thể chứng minh áo là của hung thủ, cho nên rất có thể cảnh sát điều tra nguồn gốc áo là một phương hướng sai lầm.
Hung thủ
còn để lại nón, áo khoác, khăn quàng, áo sơ mi, bao tay, giầy, dao phay, ví, là
để làm gì? Một là có thể để làm nhiễu sự điều tra của cảnh sát, hai là có thể
trên những thứ này đã dính máu, hung thủ phải để lại mới có thể đi trở về được.
Thế nhưng trong số những thứ hung thủ để lại không có quần, rất kì lạ.
Điểm thứ hai: tại sao hung thủ lại xếp gọn áo rồi mới để lại hiện trường, còn hiện trường thì vẫn giữ nguyên.
Hung thủ có
nhiều nhân cách, hay đây là nghi thức của giáo phái nào đó?
Điểm thứ 3: Đêm đó là đêm cuối năm, hầu hết các gia đình đều quây quần bên nhau, tại sao hung thủ có thể đi ra ngoài một mình? Rất có thể hung thủ sống một mình, ra ngoài vào lúc đó không bị ai phát hiện, hoặc hung thủ là người nước ngoài, không có người thân bên cạnh.
Điểm thứ 4: Hung thủ từng dùng máy tính của nạn nhân để lên mạng, vào năm 2000, máy tính còn chưa phổ biến, hung thủ biết dùng máy tính, chứng minh công việc hoặc trong nhà của hung thủ cũng có máy tính.
Dù hung thủ
đã để lại lượng lớn vật chứng, thậm chí là cả dấu vân tay và máu, nhưng cho đến
tận ngày nay cảnh sát vẫn không cách nào tìm được hung thủ. Cảnh sát còn treo
thưởng 20 triệu Yen để tìm kiếm manh mối phá án, mỗi năm họ đều công bố tiến
triển của vụ án, với mong muốn có thể phá được vụ án này.