Người thừa kế của hãng Jameson Irish Whiskey, James S. Jameson thường tự nghĩ mình là một. Trong cuộc viễn chinh cứu trợ Emin Pasha (Emin Pasha Relief Expedition) ở Trung Phi, ông đã quyết định mua và xem một đứa trẻ bị ăn thịt – đơn giản là vì ông muốn vẽ tranh khi cảnh tượng đó xảy ra.
Với việc một tỉnh của Đế quốc Ottoman ở Sudan thất thủ sau một cuộc nổi dậy, Emin Pasha đang rất cần nhiều nguồn cung cấp. Khi đoàn cứu trợ dẫn dắt bởi nhà thám hiểm lừng danh Henry Morton Stanley đến, mọi thứ có vẻ như đã được lo liệu.
Đó là cho đến khi mục đích thật sự của đoàn thám hiểm bị lộ ra, đó là thôn tính thêm đất đai cho thuộc địa của Nhà nước Tự do Bỉ ở Congo. Những sau đó của đoàn thám hiểm làm cho Jameson tin rằng việc mua một đứa trẻ chắc sẽ chẳng sao đâu và hoàn toàn bình thường.
Toàn bộ sự việc
chi tiết đều được ghi trong nhật ký của ông.
Từ những trang nhật ký của ông, chúng ta có thể thấy rằng vào tháng Sáu năm 1888, Jameson dẫn đoàn thám hiểm đến trạm giao dịch Congo Rib Ribakiba – nổi tiếng với những bộ lạc man rợ ăn thịt người. cũng xác định rằng người chỉ điểm cho Jameson là Tippu Tip, một thợ sửa chữa địa phương kiêm giao dịch nô lệ.
Theo một bản tuyên thệ của Farran xuất bản vào năm 1890, và sau đó bị rút lại dưới áp lực từ các nhà đầu tư cho những chuyến thám hiểm – Jameson nói với Tip về việc hắn muốn tận mắt chứng kiến cảnh tượng ăn thịt người. Tip tham khảo ý kiến của những bô lão trong làng và nói rằng Jameson nên mua một nô lệ. Jameson hỏi giá, và đưa cho họ 6 chiếc khăn tay.
Vài phút sau, một
người đàn ông quay lại cùng một bé gái 10 tuổi.
Người phiên dịch
kể lại rằng các tù trưởng đã nói với dân làng của họ:
Đây là món quà từ một người đàn ông da trắng mong muốn được nhìn thấy cô ta bị ăn thịt.
Bé gái bị trói
vào một cái cây, lúc đó người bản địa đã mài sẵn sao. Một trong số họ sau đó
đâm cô bé 2 nhát vào bụng.
3 người đàn ông
khác sau đó lao về phía trước và chặt xác cô bé ra. Cuối cùng, đầu cô bé lìa khỏi
cơ thể, và những tên man rợ cầm từng phần cơ thể xuống phía sông để rửa sơ qua.
Cả Jameson và Farran đều ghi lại rằng cô gái đáng thương trong suốt nghi thức ghê rợn này đã không hề la hét, kể cả trong những khoảnh khắc đẫm máu cuối cùng này.
Trong khi đó,
James Jameson đã hoàn thành những bức phác họa sơ bộ về những cảnh tượng kinh
hoàng. Sau đó, hắn đi đến lều của mình và hoàn thành những bản vẽ này bằng màu
nước. Trong một lá thư gửi vợ, Jameson tuyên bố rằng toàn bộ sự việc này là một
sự hiểu lầm lớn. Hắn đưa những chiếc khăn như là một trò đùa và không hề biết rằng
những người dân địa phương sẽ thực sự ăn thịt một cô bé. Cho đến khi họ đâm con
dao đầu tiên vào cơ thể cô bé, Jameson không còn lựa chọn nào khác ngoài ngồi
xem cho đến hết.
Mặc dù tin tức
về vụ việc này có khiến dư luận phẫn nộ, cả ở châu Âu lẫn Mỹ, Jameson đã không
bao giờ phải đối mặt với cán cân công lý vì những trò đùa ác ý của hắn, để một
đứa trẻ 10 tuổi vô tội phải chết. Nhưng nghiệp quật không bao giờ chừa một ai.
Chỉ vài tháng sau, Jameson qua đời vì sốt cao.
Nhưng câu chuyện
kinh dị này cũng còn một tác động lớn: Những cuộc thám hiểm cứu trợ Emin Pasha
từ đó về sau bị tạm dừng vô thời hạn. Những cuộc thám hiểm dân sự phi khoa học
tiến vào châu Âu đã bị đình hoãn. Vụ việc này đơn giản là quá khủng khiếp để có
thể bị lặp lại thêm lần nào nữa.