Trong khivẫn chưa dừng lại và ngày càng lan rộng ra nhiều quốc gia, câu chuyện về một vị bác sĩ đã một mình chấm dứt đại dịch cúm giết chết 60000 người ở Đông Bắc Trung Quốc 100 năm trước đã lập tức được nhắc lại như một giải quyết và ứng phó với dịch bệnh hiện tại hiện tại.
Vị bác sĩ trong câu chuyện nói trên là Wu Lien-teh, một bác sĩ đến từ đảo Penang, Malaysia. Trong thời kỳ bùng phát dịch cúm ở Cáp Nhĩ Tân, tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc, Wu đã đến đây và đóng góp phần quan trọng trong việc ngăn chặn dịch bệnh ra cả nước.
Lúc này, thành phố Cáp Nhĩ Tân đang là trung tâm tài chính- kinh tế miền Đông Bắc Trung Quốc. Hàng ngàn doanh nhân từ nhiều quốc gia trên thế giới như Nga, Nhật đến đây mở ngân hàng, nhà xưởng, … Sự phát triển nhanh chóng của thành phố đã thách thức hệ thống y tế công cộng. Vụ dịch hạch phổi tồi tệ nhất từng được ghi nhận đã được lan truyền đến Cáp Nhĩ Tân thông qua tuyến đường sắt xuyên Mãn Châu từ cảng thương mại biên giới Mãn Châu Lý.
kéo dài từ cuối mùa thu năm 1910 đến mùa xuân năm 1911 và giết chết 1.500 người dân Cáp Nhĩ Tân (chủ yếu là người Trung Quốc), hoặc khoảng năm phần trăm dân số của nó vào thời điểm đó. Điều này hóa ra là sự khởi đầu của đại dịch viêm phổi lớn của Mãn Châu và Mông Cổ, cuối cùng đã cướp đi 60.000 nạn nhân.
Vào mùa đông năm 1910, tiến sĩ Wu Lien-teh (sau này là người sáng lập Đại học Y khoa Cáp Nhĩ Tân) đã được chỉ thị từ Văn phòng Ngoại giao ở Bắc Kinh, đến Cáp Nhĩ Tân để điều tra bệnh dịch hạch. Vào những năm đầu thế kỷ 20, thuốc kháng sinh vẫn chưa phổ biến như hiện tại, ý thức người dân phòng chống bệnh rất thấp, trong khi chính quyền sở tại vẫn lúng túng trước dịch bệnh. Lúc này, tiến sĩ Wu đã cho áp dụng những biện pháp như cách ly bệnh nhân tại những cơ sở y tế, tạm ngưng các hoạt động di chuyển, bao gồm cả cho cấm các chuyến tàu từ Nhật Bản và Nga đi qua khu vực này.