Mark Boyle, người đàn ông đã không sử bất kì thiết bị điện nào trong suốt 3 năm qua, kể cả bóng đèn, máy đun nước, máy giặt, lò nướng, radio, máy hút bụi hay TV…. Hơn thế, anh chàng này cũng quyết định không sử dụng bất kì tài khoản email, điện thoại, máy tính nào cả.
Không phải vì anh lười biếng, mà bởi vì, vào tháng 12 năm 2016, anh đã cam kết sống không có công nghệ. Trong danh sách bị cấm của Mark là tất cả các thiết bị gia dụng nào liên quan tới năng lượng hoặc cần đến điện.
“Đó là điểm khởi đầu của tôi, nhưng tôi đưa mọi thứ đến một mức độ quyết liệt hơn thế”
Vì vậy, Mark Boyle đã tắt máy tính, xóa tất cả các tài khoản trực tuyến, hủy thẻ tín dụng và loại bỏ mọi thiết bị điện tử – thậm chí anh cũng không cho phép mình sử dụng radio.
Mark trồng trọt, đánh bắt và tìm thức ăn cho riêng mình, anh còn tự làm kem đánh răng (từ hạt cây thì là và xương mực) và sử dụng cây xà phòng mà anh trồng để giặt quần áo.
Nhà của Mark là một căn nhà gỗ mà anh tự xây. Một thông tin thú vị khác là anh chàng yêu môi trường này chỉ mới 38 tuổi mà thôi.
Thành thật mà nói thì đây quả là một môi trường thư giãn tuyệt vời. Tránh xa đám con nít ồn ào, từ chối tất cả mọi công việc, và ngồi bên cửa sổ để đọc cuốn nhật kí tuổi trẻ dưới ánh chiều hoàng hôn. Cảm giác thật dễ chịu đúng không nào?
Bên cạnh việc chăm sóc mảnh vườn nhỏ, Mark còn dành thời gian viết một cuốn sách về những trải nghiệm của mình – The Way Home: Tales From A Life without Technology (tạm dịch: Con Đường Về Nhà: Tự truyện Về Cuộc Sống Khi Không Có Công Nghệ).
Không có thời gian cố định bởi vì, Mark không có đồng hồ. “Tôi ngủ theo ánh sáng, hòa nhịp với nhịp sống theo mùa”, anh giải thích.
-“Tôi rất thích bổ củi, một khi tôi đã bổ thì không thể ngừng lại được,” anh vừa nói tay vừa di chuyển đến cây rìu của mình. “Đây là một trong những điều tôi thích làm. Tôi dành hàng giờ chỉ để bổ củi”.
Bạn đừng vội kết luận là Mark bị loạn trí, vì anh hoàn toàn tỉnh táo và bình thường. Mark có bằng danh dự hạng nhất về mảng tiếp thị. Vài năm trước, anh từng là quản lý của một công ty thực phẩm hữu cơ ở Bristol. Anh thường đi nghỉ mát và anh cũng có tài khoản Facebook, Twitter như bao người khác.
Mark là một con người bình thường chỉ là anh chọn cách sống khác chúng ta: “Con người đang sống theo cách để lại hậu quả nặng nề với hệ sinh thái trên thế giới – chủ nghĩa công nghiệp quét sạch sự sống trên Trái Đất, đại dương chứa đầy rác thải nhựa, rừng bị đốn hạ. Chúng ta đã mất 60% động vật hoang dã trong vòng 50 năm qua. Tôi muốn quay lại một cuộc sống mà vốn dĩ nó từng có!”.
Sau nhiều năm theo đuổi cuộc sống bận rộn giờ đây, Mark đã rời xa tin tức, đài phát thanh và TV. “Tất nhiên, tôi cũng nghe vài thứ linh tinh. Tôi biết Brexit tồn tại. Nhưng tôi cảm thấy vui mừng khi được ra khỏi nó”
Mark cũng nhận ra rằng, cuộc sống mới của anh ấy không phải là từ bỏ mọi thứ, mà là đạt được – hòa bình, an nhiên và sống trọn từng giây phút.
Giờ đây Mark đã biết cách làm thế nào để lấp cái bụng đói, anh sẽ trồng cây ăn quả, rau, nuôi gà và ong, hay làm thế nào để sưởi ấm qua những ngày đông. Tất cả đều là những bản năng sinh tồn thiết yếu nhất của con người khi sống ở môi trường tự nhiên.
Ngôi nhà bằng gỗ của anh được xây dựng một phần nhờ vào sự giúp đỡ của hàng xóm xung quanh và toàn bộ sách trên kệ trong nhà anh đều là những cuốn sách hướng dẫn khả năng tồn tại trong thế giới tự nhiên.
Ánh sáng và không khí luôn trong lành với trần nhà cao vút, một phòng ngủ lửng dưới ánh nến đầy mời gọi, một cây thông nhồi bông vui tươi trên bệ cửa sổ và một loạt các loại rau ngâm, rượu blackberry và blackcurrant và bia tầm ma. Ngôi nhà trông thật sạch sẽ và không có mùi ẩm mốc.
Mark luôn biết canh các mốc thời gian để lượng đồ ăn dự trữ không chênh lệch nhau quá nhiều và đảm bảo quanh năm anh luôn có lương thực để sử dụng.
Có những ngày thích hợp để câu cá, anh sẽ đi bộ (tốn khoảng 4 tiếng) hoặc đi bằng xe đạp (tốn khoảng 1 tiếng hoặc hơn) tới hồ, cách nhà anh khoảng 24km. Hay anh có thể dành ra 5 tiếng đồng hồ để bổ củi, hoặc là ngồi đọc sách và nhìn ngắm bầu trời. Có khi, Mark còn dạo chơi trong rừng.
“Khi tôi đi bộ, tôi không bị phân tâm bởi bất cứ điều gì. Tôi lắng nghe những con chim, tôi khám phá các loài cây mới và hơn thế, tôi cảm thấy rất bình yên”.
Mark cười và nói không nhớ lần cuối cùng mình mất bình tĩnh là khi nào.
Nhưng nếu bạn không phải là Mark, bạn sẽ phát ngán với chế độ ăn uống của anh ấy. Bột yến mạch cho bữa sáng và nước suối tươi, bánh mì nướng tại nhà cho bữa trưa với mứt, khoai tây và rau xanh cho thời gian còn lại.
“Tôi ăn khoai tây và rau xanh mỗi ngày. Thường thì chỉ vậy, mặc dù một hoặc hai lần một tuần được bổ sung cá rô, cá thu, cá hồi”.
Đôi khi Mark cần bổ sung protein anh sẽ uống một cốc máu cá hoặc nuốt một, hai quả trứng sống nhưng chủ yếu anh chỉ ăn khoai tây và rau xanh. Sống gần gũi với thiên nhiên nên cơ thể của anh rất khỏe mạnh, anh chàng “Robinson Crusoe” phiên bản hiện đại này đã không ghé thăm bác sĩ trong gần 20 năm nay.
“Cuốn theo cuộc sống xô bồ, đó là một cách sống đang gây ra rất nhiều vấn đề,” anh nói. “Thức ăn chúng ta ăn, nước, không khí chúng ta thở. Nhịp sống vội vã gây nên sự căng thẳng đến chết người”.
Tưởng tượng rằng khi anh trở thành một ông già 75 tuổi thì sao? Liệu cụ ông có thể tự chăm sóc cho từng bữa ăn của mình chứ? “Tôi nghĩ rằng cơ thể bạn sẽ tự điều chỉnh sao cho phù hợp với cách sống này, vì thế tôi sẽ không ngừng tập luyện thân thể thật cường tráng,” Mark cười nói. “Tôi đã cảm thấy bớt mệt mỏi hơn trước nhiều rồi!”
Sử dụng kem đánh răng “tự chế”, Mark không thể nhớ lần cuối cùng răng anh bị đau và đến gặp nha sĩ là lúc nào. Và anh chàng Ailen của chúng ta rất mạnh mẽ khi tuyên bố sẽ nhổ phăng cái răng nào bị đau mà không suy nghĩ.
Mỗi tuần, anh đều viết thư gửi về bố mẹ anh, họ thường xuyên đến thăm và giúp đỡ anh.
Thật kì lạ khi biết trước đây Mark từng phát điên lên vì công nghệ – anh là người đầu tiên trong đám bạn của mình sở hữu chiếc điện thoại di động và ổ đĩa Sega Mega.
Vậy mà giờ đây anh đã sử dụng tiền tiết kiệm để mua mảnh đất này và chọn chung thủy với cuộc sống rời xa công nghệ, gần gũi với thiên nhiên.
“Tôi không thể sống trong thành phố lần nào nữa – không gian, nhịp sống, chất lượng không khí, nước qua khử trùng bằng clo….
Nếu tiếp tục sống ở thành phố chắc hẳn tôi xoay xở chỉ được một thời gian mà thôi. Vùng đất bình yên này đang bảo vệ tôi, nơi đây giống như chiếc áo choàng che chắn cho tôi khỏi phải đối mặt với thế giới này!”
“Tôi rất hài lòng, tôi chấp nhận cuộc sống như nó vốn có. Nó không bao giờ có nghĩa là phải thoải mái mọi lúc”.
“Sống là để trải nghiệm vì cuộc sống là phép màu, thật quý giá”