in

Án mạng cabin Keddie: Bốn mạng người, bốn thập kỷ nhưng vẫn không lời giải thích

Đêm 11/4/1981, một người mẹ, đứa con trai của bà cùng bạn của đứa bé đã trong một chiếc cabin nhỏ ở California, cả ba đều đang ngủ trong lúc án mạng xảy ra. Trong chiếc cabin lúc đó còn có đứa con gái 14 tuổi của người mẹ, nhưng cô bé đã biến mất cùng màn đêm – sau đó được phát hiện ba năm sau vào ngày kỉ niệm của vụ án, và cũng chính thức trở thành nạn nhân thứ tư.

Bản thân vụ án – sau
này được đặt tên là vụ thảm sát ở cabin Keddie đã rất ghê rợn, nhưng điều làm
cho nó đáng sợ hơn là vẫn chưa có ai thành công phá án sau bốn thập kỷ, điều
này khiến cho nhiều người tin rằng đây là một vụ che đậy từ phía cảnh sát vì một
lý do nào đó.

Bốn nạn nhân của án mạng cabin Keddie.

Glenna Sharp, biệt danh Sue, đã thuê chiếc Cabin 28 ở Keddie, California từ hồi tháng Mười Một năm 1980. Bà sống ở đây cùng với những đứa con của mình. Cả gia đình chuyển đến từ Connecticut sau khi Sue chia tay chồng cũ là James. Hiện độc thân và phải nuôi nấng cả năm đứa con, Sue đã chọn Keddie vì anh trai của bà là Don đang sống gần đó. Trong những lúc thế này, Sue thật sự cần có một người ở bên để ủng hộ và giúp đỡ bà.

Năm tháng sau, gia đình Sharp tìm lại được cảm giác thân thuộc ở căn nhà mới của họ, những đứa trẻ đều đã có bạn mới ở Keddie còn cuộc sống của Sue thì cũng đang dần ổn thỏa theo. Vào đêm vụ án mạng, Sue đang ở nhà với hai đứa con trai là Rick và Greg cùng đứa bạn tên Justin Smartt. Tina, đứa con gái út cũng về nhà vào lúc mười giờ tối sau khi coi TV ở nhà hàng xóm.

Đứa con cả của Sue (John) lúc đó đang ở Quincy với cô bạn Dana Wintage, cả hai được nhìn thấy lần cuối lúc đang đi bộ trên đoạn đường 70. Đêm đó, cả hai quay về nhà muộn và cũng nhanh chóng lùi về phòng ngủ dưới tầng hầm.

Sáng hôm sau, đứa con gái lớn của Sue là Sheila quay về nhà thì tìm thấy ba thi thể nằm trong phòng khách của chiếc cabin số 28. Sue, John và Dana nằm dài trong sàn phòng khách, cơ thể đầy máu me. Kết quả điều tra sơ bộ cho thấy cả ba đứa con trai (Greg, Rick và Justin) vẫn còn nằm trong phòng ngủ của chúng, yên lành và không bị hại. Với sự trợ giúp của hàng xóm, Sheila đưa ba đứa bé đi nơi khác để chăm sóc. Không ai tìm thấy dấu vết gì của cô con gái 12 tuổi Tina.

Ba thi thể được tìm thấy đều chịu chung một cảnh tượng vô cùng bạo lực. Từng cơ thể được buộc lại bằng băng gạc y tế và dây điện; họ đã bị đâm, đánh đập và siết cổ đến chết. Khám nghiệm pháp y cho thấy các nạn nhân đã phải chịu đòn từ ít nhất là hai cái búa với kích cỡ khác nhau, Sue và John đã bị đâm liên tục. Sue cũng bị đập bởi báng súng của khẩu Daisy Powerline 880, còn Dana Wingate thì

Sue được phát hiện trong tình trạng năm nghiêng qua một bên ghế trong phòng khách. Bà bị bịt miệng bằng một chiếc băng đô màu xanh và quần lót của chính bà, dán lên miệng bằng băng cá nhân. Cổ tay và mắt cá chân của bà cũng bị buộc lại với nhau bằng băng y tế chồng lên bởi hai vòng dây điện.

Hai tay của Johnny được đặt ngay ngắn lên vùng bụng của cậu sau đó dán cố định tại khu vực cổ tay. Mắt cá chân của cậu được dán lại với nhau bằng hai lớp băng y tế và cố định bằng một sợi dây điện. Cơ thể của Dana cũng được tìm thấy trong tình trạng đã được cuốn chặt bằng băng y tế.

Mặc dù không có dấu
hiệu của đột nhập trái phép, nhưng thám tử điều tra vẫn đã có thể tìm thấy một
dấu vân tay lạ ở trên tay cầm của cánh cửa đằng sau cabin 28. Họ cũng phát hiện
rằng các đường dây điện thoại đều đã bị ngắt, đèn cũng bị lỏng ốc và màn, rèm cửa
đều đã được đóng khép kín.

Nhiều loại vũ khí cũng được : Một con dao để bàn, dao chặt thịt, và một cây búa đẫm máu. Những loại hung khí khác – bao gồm khẩu súng Daisy đã biến mất. Một số bằng chứng như là con dao đẫm máu thứ hai đã được tìm thấy ở một thùng rác gần chiếc cabin số 28.

Khi được thẩm vấn, Justin Smartt kể lại rằng cậu bé đã mơ về vụ giết người này, nhưng hóa ra lúc đó cậu bé đang nửa tỉnh nửa ngủ và đã thật sự chứng kiến một vụ giết người. Justin giải thích rằng cậu thấy Sue đứng với hai người đàn ông, một người có ria mép, tóc dài còn người kia thì cạo râu và tóc ngắn. John và Dana sau đó vào nhà và bắt đầu cãi nhau với những người đàn ông này. Cuộc cãi vã trở nên khá dữ dội nhưng cả ba vẫn còn sống khi Tina bước vào căn phòng. Một trong hai người đàn ông đưa cô bé ra bằng cửa sau, sau đó hắn quay lại và cả hai cùng nhau giết Sue, John và Dana.

Bản phác thảo sơ bộ
được thực hiện dựa trên những mô tả của Justin về hung thủ, nhưng cảnh sát đã
không thể tìm thấy ai có những đặc điểm nhận dạng này.

Chân dung phác họa hai tên hung thủ của vụ án.

Vào tháng Tư năm 1984, ba năm sau khi án mạng xảy ra, vài mảnh xương từ một hộp sọ được tìm thấy cách chiếc cabin khoảng 29km, gần Khu trại 18 của hạt Butte. Phát hiện này đã dẫn đến một cuộc kiểm tra kỹ lưỡng khu vực đó, cuối cùng cảnh sát tìm ra thêm một bộ xương hàm và những mảnh xương rời rạc của một cơ thể. Giám định pháp y cho biết những mảnh xương này thuộc về Tina – nạn nhân mất tích ba năm về trước.

Việc phát hiện ra Tina chỉ càng làm cho vụ án này thêm rối rắm. Làm thế nào mà thi thể của Tina lại cách xa chiếc cabin số 28 đến vậy? Tại sao mà một vụ giết người với rất nhiều bằng chứng vật lý như vậy vẫn chưa được thành công giải quyết? Quá nhiều những bằng chứng mơ hồ kết hợp cùng với một cuộc điều tra lỏng lẻo khiến cho nhiều người tin rằng một số những chi tiết quan trọng đã bị cảnh sát che đậy.

Vào năm 2004, chiếc cabin số 28 bị phá dỡ cùng với một số tòa nhà khác gần đó có liên quan đến vụ án. Người dân ở đó mạnh mẽ tin rằng các băng đảng đã liên kết với cảnh sát để cùng phá hủy những căn nhà ở mảnh đất đó. Nhưng nếu không có bằng chứng thuyết phục thì thật khó để biết liệu đây có phải là thuyết âm mưu nào đó không hay chỉ là do ông trời muốn vụ án mạng gia đình Keddie mãi mãi nằm sau lớp sương mờ.

Vào năm 2008, Marilyn Smartt (Mẹ của Justin) tuyên bố trong một bộ phim tài liệu rằng bà nghi ngờ chính chồng bà – Martin Smartt và một người bạn tên Bo Boubede là người chịu trách nhiệm cho vụ thảm sát Sue, John, Dana và sau này là Tina. Cũng trong bộ phim tài liệu đó, cảnh sát trưởng Doug Thomas tuyên bố rằng Martin đã vượt qua được máy phát hiện nói dối, nên khả năng cao là ông không phải là hung thủ, nhưng việc dùng máy phát hiện nói dối cũng không thể được cho là bằng chứng xác thực cho việc liệu một người có phải là hung thủ hay không. Sau đó, một sự thật bỡ ngỡ được tiết lộ rằng Martin là một người bạn thân của cảnh sát trưởng hạt Plumas.

Martin Smartt.
John “Bo” Boubede

Vào năm 2016, chương trình truyền hình về tội phạm People Magazine Investigates phát hành một tập nói về vụ án mạng ở chiếc cabin số 28. Một vài bằng chứng mới được tìm thấy, và mọi người lại nhìn thấy hy vọng về vụ án này cuối cùng cũng được giải quyết êm xuôi.

Cuộn băng bằng chứng xuất hiện vào năm 2016.

Đầu tiên, mặc dù cả hai nghi phạm chính, Marty Smartt và Bo Boubede đều đã qua đời, nhưng các chi tiết mới vẫn tiếp tục xuất hiện nghi ngờ sự vô tội của họ. Theo People Magazine, việc Smartt tức giận với Sue Sharp vì bà can thiệp vào cuộc hôn nhân của ông có thể là một động lực khả thi cho vụ án mạng. Sau khi vụ án xảy ra, Marty viết một lá thư tay cho Marilyn, lá thư này được phát hiện vào năm 2013, sau khi vụ án được mở lại.

Anh đã lấy đi bốn mạng người để chứng minh cho em thấy tình yêu này, và giờ em bảo chúng ta không là gì với nhau cả. Em còn muốn gì nữa đây?

Marilyn khẳng định
bà chưa bao giờ nhận được lá thư này và chỉ biết về lá thư sau khi nó được công
khai, nhưng bà cũng xác nhận đây là chữ viết tay của Smartt. Một bác sĩ tâm lý ở
Reno, Nevada cũng đã đến thừa nhận rằng Smartt đã thú nhận toàn bộ về vụ giết
người cho ông nghe.

Một bằng chứng
quan trọng khác là chiếc búa, được phát hiện bởi một người đàn ông với chiếc
máy dò kim loại của mình, ở một cái hồ cách cabin không xa. Chiếc búa này khớp
với miêu tả của một chiếc búa mà Marty Smartt khai rằng “bị mất tích”, chiếc
búa hiện vẫn đang được kiểm tra DNA.

Một mảnh ghép kì lạ
khác của câu đố này là bản ghi chép một cuộc gọi đến 911, được tìm thấy ở dưới
cùng của tập hồ sơ vụ án Keddie. Cuộc gọi có nguồn gốc từ năm 1984, trong vài
tuần sau khi hộp sọ và xương của Tina được tìm thấy ở gần hạt Butte. Người gọi ẩn
danh tự nhận là người đã tìm thấy những mảnh xương của Tina, và sau đó cúp máy.
Điều đáng sợ ở đây là người gọi biết những mảnh xương này là của Tina trước khi
phía điều tra biết.

Vào tháng Tư năm
2018, Mike Gamberg, điều tra viên đặc biệt của hạt Plumas tuyên bố rằng DNA được
thu hồi từ một đoạn băng tại hiện trường khớp với một nghi phạm vẫn còn sống.

Mike Gamberg và Sheila Sharp.

Là người dẫn đầu cuộc điều tra, Gamberg bị bối rối với tất cả những mâu thuẫn của vụ án này. Mặc dù cuộc điều tra ban đầu về án mạng ở cabin số 18 rất thiếu sót, nhưng giờ chúng ta đã có hy vọng rằng cảnh sát có thể tìm ra sự thật và để cho vụ án này yên nghỉ.