in

Vụ án nhà tang lễ Yên Tỏa: Ngoại tình dẫn đến án trong án với loạt tình tiết đầy bất ngờ (P2 – Phá án)

Xem lại .

Trong tất cả 6 đương sự của vụ án, dù Hàn Bản Lợi và Vương Hi Viên đã chết, nhưng người nhà hoàn toàn không biết và vẫn nghĩ họ còn sống, chỉ là tạm thời đi xa, chưa thể về nhà.

Quan trọng hơn là tất cả tình tiết của vụ án đều xảy ra trong âm thầm, trừ đương sự, không ai biết được chuyện gì đã xảy ra và chân tướng thế nào. Thậm chí cả chính bản thân các đương sự cũng chỉ biết một phần chân tướng, chứ không phải toàn bộ. Nhưng tất cả những người biết chuyện đều giữ kín như bưng, không một ai dám tiết lộ, bởi vì nó liên quan trực tiếp đến thân gia và tính mạng của họ.

Nếu muốn đưa vụ án này ra ánh sáng, còn cần một cơ hội, vậy cơ hội đó là gì?

Không sai, chắc rất nhiều bạn đều đã nghĩ ra, cơ hội này chính là cái giếng cất giấu thi thể Hàn Bản Lợi.

Trong tất cả đương sự và manh mối của vụ án này, đây là manh mối dễ bị bại lộ nhất và việc này cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Ngày 13/07/2010, chủ nhân của khu đất bỏ hoang nơi vứt thi thể Hàn Bản Lợi, vô tình phát hiện trong giếng mình có thi thể, ông này sợ hết hồn vội vàng báo cảnh sát.

Vụ án giết người ở Thương Hà hay còn gọi là vụ án “7.13” cứ thể được mở ra. Hàn Bản Lợi đã chết được nửa năm, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, chứng cứ lưu lại ở hiện trường cũng đã biến mất gần hết, chỉ còn lại mỗi một cái xác hư thối nặng và một cái búa.

Theo kết quả giám định pháp y, người chết cao 183 cm, nặng 90 kg, trong độ tuổi từ 30 đến 40, không thể nhận rõ mặt mũi, nguyên nhân chết là bị vật cứng đập vào đầu, hung khí chính là cây búa được vứt cạnh xác nạn nhân.

Với những vụ án giết người vứt xác này, phần xác định được nhân thân của thi thể là chuyện quan trọng nhất, vì nó có thể giúp cảnh sát trực tiếp phá án. Vì thế cánh sát lập tức bắt tay vào điều tra những người mất tích trong tỉnh một năm trở lại đây, sau đó họ mở rộng ra các tỉnh lân cận và toàn quốc, nhưng vẫn không tìm được hồ sơ của ai trùng khớp với thi thể.

Trong lúc hết đường xoay sở, cảnh sát thu thập được một chứng cứ rất quan trọng: có người vào ngày 28/01/2010, từng nhìn thấy trên miệng giếng có vết màu đỏ sẫm, trong rất giống máu.

Còn cây búa hung khí vốn tưởng chỉ là một cây búa bình thường thì trở thành manh mối quan trọng, bởi đây là loại búa mới, giữa đầu búa và cán gỗ được gia cố thêm bằng hai miếng kim loại mỏng.

Cánh sát lập tức cho điều tra tất cả những tiệm có bán búa ở Thương Hà, họ tìm được một tiệm duy nhất có bán loại búa này, ông chủ cho biết ông nhập vào 80 cây, đến nay đã bán được 13 cây, tuy không thể nhớ rõ mặt từng khách hàng, nhưng ông nói mình nhập hàng vào khoảng cuối tháng 12 năm 2009. Cộng thêm lời khai kể trên, cảnh sát suy đoán thời gian gây án sẽ rơi vào khoảng tháng 1 năm 2010.

Đây cũng là manh mối duy nhất cảnh sát có đến thời điểm này, vì thế họ thay đổi hướng điều tra: đi tìm những người có khả năng là hung thủ.

Đầu tiên đây phải là người bản xứ, quen thuộc địa hình trong vùng, nên sau khi gây án rất có thể người này đã rời khỏi địa phương, thậm chí “mất tích”, dù sao cũng chỉ mới qua nửa năm nên đối tượng này rất dễ tìm, tiếp theo người này phải có xe, để vận chuyển thi thể đi vứt. Dựa vào những đặc trưng này, họ nhanh chóng tập trung mục tiêu vào 17 đối tượng, trong đó có cả Vương Hi Viên.

Đã tháng nay không ai liên lạc được với Vương Hi Viên, anh ta phù hợp những đặc điểm kể trên: hiện đang mất tích hoặc chính xác hơn là đang sợ tội chạy trốn.

Cảnh sát cho người điều tra về Vương Hi Viên, họ tìm thấy chiếc xe anh ta gửi vào xưởng xì sơn lại và tới nay vẫn chưa đến lấy về. Họ lập tức cho kiểm tra thì phát hiện trên xe có vết máu, kết quả xét nghiệm DNA từ vết máu trùng khớp với vết máu của người chết trong giếng. Có thể chắc chắn đây chính là chiếc xe chở xác nạn nhân đi giấu.

Vụ án xem như có tiến triển lớn, Vương Hi Viên là đối tượng hiềm nghi lớn nhất, cảnh sát nhanh chóng sưu tập thông tin về anh ta và nhanh chóng truy tung được đến hai tên sát thủ Hàn Bản Lợi và Hàn Bản Sơn.

Trong đó vóc người Hàn Bản Lợi tương đối gần với người chết, nên cảnh sát cho đối chiếu DNA với người thân, cuối cùng cho ra kết luận người chết là Hàn Bản Lợi. Đồng thời Hàn Bản Sơn cũng nằm trong diện tình nghi.

Lúc đầu Hàn Bản Sơn không chịu nhận, nhưng sau khi nhìn thấy bằng chứng cảnh sát đứa ra, hắn đã khai nhận tất cả, đồng thời khai luôn chuyện Vương Hi Viên đã thuê mình và Hàn Bản Lợi đi ám sát Trương Bản Lĩnh, sau đó chia rẽ và khuyến khích cả hai tự giết lẫn nhau.

Xét thấy Trương Hồng Hà là một trong những chủ mưu và còn từng làm nội ứng cho hai tên sát thủ, cảnh sát bắt Trương Hồng Hà về quy án. Trương Hồng Hà chủ động khai hết toàn bộ quá trình phạm tội của mình. Vụ án “7.13” đến đây xem như như chấm dứt, chỉ cần bắt được Viên Hi Viên là đã có thể kết án.

Lúc cảnh sát tìm tới Trương Bản Lĩnh, anh ta đã tỏ ra rất hoảng sợ vì nghĩ chuyện mình giết người đã bại lộ. Nhưng sau khi biết được mọi việc, chính Trương Bản Lĩnh cũng phải hết hồn, hoá ra cảnh sát không phải đến điều tra việc anh ta giết Vương Hi Viên, mà là điều tra vụ án Vương Hi Viên thuê người giết anh ta, đến đây những chuyện kì lạ Trương Bản Lĩnh gặp phải một năm trước, cũng đã được giải thích.

Lúc này Trương Bản Lĩnh cũng không còn cảm thấy áy náy về cái chết của Vương Hi Viên, thậm chí anh ta còn thấy may mắn vì ông trời đã phù hộ mình.

Đến đầu năm 2011, dù chưa tìm được Viên Hi Viên, nhưng toà án Tế Nam vẫn đưa ra phán quyết cuối cùng: Hàn Bảo Sơn bị phán tử hình hoãn chấp hành 2 năm, Trương Hồng Hà bị phán tù có thời hạn 11 năm.

Về phía Vương Hi Viên, cảnh sát vẫn tiếp tục đuổi bắt anh ta và cho rằng đây chỉ là vấn đề thời gian, nhưng 2 năm trôi qua mà Vương Hi Viên vẫn bạt vô âm tính, thậm chí suốt khoản thời gian đó, cảnh sát không tìm được bất kì dấu vết sử dụng tiền hay chứng minh thư nào của anh ta, cứ như thể anh ta đã bốc hơi khỏi nhân gian. Cảnh sát buộc phải chuyển sang hướng suy đoán: Vương Hi Viên đã chết!

Cánh sát bắt đầu điều tra lại từ đầu, họ nhận ra tin nhắn cuối cùng của Vương Hi Viên có vấn đề, nếu tin nhắn này gửi cho anh em bạn bè thì không sao, nhưng nó lại được dùng để gửi cho cả chú bác của Vương Hi Viên. Không có con cháu nào khi gửi tin nhắn cho trưởng bối lại dùng từ “anh em ta” cả. Rất có thể Vương Hi Viên đã bị giết mà tin nhắn này là do hung thủ gửi đi để đánh lạc hướng mọi người, nhưng do không hoàn toàn hiểu rõ quan hệ trong nhà Vương Hi Viên, nên đã gửi nhầm?

Nếu Vương Hi Viên bị giết, vậy ai có khả năng là hung thủ? Cảnh sát nghi ngờ Hàn Bảo Sơn, nhưng hắn không thừa nhận, một mực nói rằng sau khi giết Hàn Bản Lợi xong mình lập tức về quê, không giết Vương Hi Viên.

Sau khi xác nhận lại thời gian mất tích của Vương Hi Viên, cảnh sát xác nhận anh ta mất tích vào ngày 09/03/2010, trong khoảng thời gian này, Hàn Bảo Sơn không hề rời khỏi Thiên Tân, vì vậy hắn không thể là hung thủ.

Nếu không phải Hàn Bảo Sơn thì là ai? Cảnh sát điều tra lại ghi chép về vụ án “7.13” từ đầu đến cuối, nhận ra Trương Bản Lĩnh cũng có hiềm nghi. Lúc được gọi tới điều tra vụ án “7.13” anh ta từng tỏ ra khinh thường Vương Hi Viên, còn nói nếu mình giết người sẽ trực tiếp thiêu huỷ xác rồi vứt tro xuống sông.

Trước đây cảnh sát vẫn cho rằng Trương Bản Lĩnh là người bị hại, Vương Hi Viên và Trương Hồng Hà hận không thể giết chết anh ta. Vậy ai dám đảm bảo Trương Bản Lĩnh không hận hai kẻ đã mình? Nếu hận, có khi nào anh ta từ người bị hại biến thành kẻ đi hại người không?

Cảnh sát tập trung điều tra và phát hiện, ngày 09/03/2010, Trương Bản Lĩnh từng đến trại gà tìm Vương Hi Viên, nên có thể khẳng định cả hai đã gặp nhau trước khi Vương Hi Viên mất tích.

Cảnh sát nói lại chuyện này cho Trương Hồng Hà, yêu cầu cô ta phối hợp điều tra, lúc này Trương Hồng Hà mới nhận ra, rất có thể hôm đó Trương Bản Lĩnh gọi Vương Hi Viên ra ngoài rồi giết chết Vương.

 Ngoài ra cảnh sát còn điều tra được, tháng 6 năm 2010, điện thoại của Vương Hi Viên từng được một cô gái họ Tôn dùng. Nhưng nếu Vương Hi Viên đã chết vào ngày 09/03/2010, vậy ai đang sử dụng điện thoại của anh ta?

Hoá ra cô Tôn kia là bạn gái của Lý Văn Tây, Lý Văn Tây lại là bạn thân của Trương Bản Lĩnh, rất có thể sau khi giết Vương Hi Viên và gửi tin nhắn, Lý Văn Tây đã lấy điện thoại này về tặng cho bạn gái.

Cảnh sát cho triệu tập Trương Bản Lĩnh, Lý Văn Tây về điều tra, đồng thời cho lục soát nhà của Trương Bản Lĩnh, cuối cùng tìm thấy vết máu trên cái ghế dài Trương Bản Lĩnh đã đánh chết Vương Hi Viên. Từ đây xác nhận Vương Hi Viên đã chết trong nhà Trương Bản Lĩnh.

Tiếp đó cảnh sát cho điều tra những người được Trương Bản Lĩnh đưa đi hoả táng trong thời gian từ ngày 09-10/03/2010. Trong đó có 1 người đã bị từ tháng 12/2008, nhưng giấy tờ lại được dùng lại vào ngày 09/03/2010. Cảnh sát tìm tới nhà tang lễ và lấy được bằng chứng Trương Bản Lĩnh làm giả giấy tờ đưa xác Vương Hi Viên đi hoả táng dưới tên cái Đinh Mỗ.