là một trong những bi kịch lớn nhất của lịch sử Hoa Kỳ. Thời kỳ này, những người nô lệ có thể bị trừng phạt vì bất kỳ lý do gì, ví dụ như lười biếng, trộm cắp, bỏ trốn hay thậm chí nói chuyện bằng ngôn ngữ bản địa.
Việc trừng phạt nô lệ trở nên phổ biến đến mức, mọi người trong thời kỳ này đều thấy vô cảm trước những tàn độc, dã man; mặc cho những nô lệ khốn khổ chịu đau đớn cùng cực.
1. Xiềng xích
Nô lệ châu Phi thường bị xiềng xích ở cổ tay hoặc mắt cá chân. Những chiếc cùm này được làm bằng sắt nên rất nặng. Nó không chỉ hạn chế di chuyển của nô lệ mà còn là cách để các chủ đồn điền làm nhục những. Bởi việc xiềng xích sẽ kiểm soát tâm lý của những người nô lệ, do đó họ không còn đủ can đảm để trốn chạy.
Ngoài ra, các nô lệ còn bị xích thành một chuỗi. Điều này bắt nguồn từ những , nơi người châu Phi bị xiềng xích lại với nhau trong thân tàu.
2. Đòn roi
Đòn roi là hình phạt vô cùng phổ biến đối với nô lệ ở Mỹ, bao gồm cả và phụ nữ đang mang thai. Những vết sẹo chằng chịt trên lưng người nô lệ được hình thành qua các trận đòn roi từ ngày này sang tháng khác.
Tuy nhiên, một số chủ nô đã không dừng lại ở việc. Khi vết thương bắt đầu lành, người chủ nô sẽ sử dụng hạt tiêu đỏ và nhựa thông để gây thêm đau đớn cho nô lệ. Thậm chí, có người còn nghiền nát một viên gạch rồi trộn với mỡ lợn, sau đó xát lên vết thương.
3. Dụng cụ tra tấn
Vào thế kỷ 19, những dụng cụ như thế này được bày bán rất phổ biến. Những người nô lệ sẽ phải đeo vòng cổ kim loại có gai nhô ra trong hàng tháng trời nếu phạm lỗi. Không chỉ vừa dày, vừa nặng khiến người nô lệ di chuyển khó khăn, những thanh sắt dài nhô ra ngoài còn khiến người đeo không thể nghỉ ngơi vào ban đêm.
4. Cắt xén cơ thể
Trong trường hợp người nô lệ chống cự lại chủ nhân của mình, họ sẽ bị tra tấn bằng cách , chân hoặc một số bộ phận cơ thể khác. Hầu như các nạn nhân đều không được điều trị y tế, vì vậy phần lớn sẽ bị chết vì mất máu, nhiễm trùng hay các biến chứng khác.
Trong thời kỳ nô lệ, đàn ông da đen thường sẽ bị giết chết nếu bị buộc tội hãm hiếp. Với những trường hợp phạm tội chưa đạt, họ sẽ bị trừng phạt bằng cách thiến.
5. Đóng dấu lên cơ thể
Người chủ nô sẽ sử dụng những thanh sắt nung nóng để đóng dấu lên cơ thể của các nô lệ. Kiểu tra tấn này vô cùng phổ biến và được coi như một cách để thể hiện quyền sở hữu. Các công ty lớn thường đóng dấu nô lệ để dễ dàng nhận diện và tránh tình trạng trộm cắp và mua bán lại nô lệ.
Tuy nhiên đến thế kỷ 19, việc đóng dấu lên cơ thể được sử dụng chủ yếu như một hình phạt cho việc bỏ trốn. Một lá thư hoặc ký hiệu sẽ được đóng dấu lên mặt của nô lệ. Điều này sẽ khiến những người nô lệ đó không được giúp việc trong bất kỳ ngôi nhà nào, thay vào đó họ sẽ phải làm việc trong các đồn điền bông rộng lớn với những công việc nặng nhọc.
6. Thiêu sống
Hình phạt thường được thực hiện công khai và các nô lệ khác bắt buộc phải xem quá trình này như một lời cảnh cáo. Đôi khi, những chủ nô và người dân từ các thị trấn lân cận cũng đến xem như một hình thức giải trí.
Những người nô lệ bị phạt sẽ bị trói vào cọc rồi châm lửa đốt. Một số người đã ngất xỉu vì ngạt khói trước khi ngọn lửa thiêu rụi cơ thể. Số khác thì phải chịu đau đớn, bỏng rát khi dần dần bị ngọn lửa nhấn chìm.
Ngoài thiêu sống, hình phạt cũng phổ biến không kém chính là treo sống. Người ta sẽ mổ bụng của nạn nhân rồi treo lơ lửng cơ thể họ với một cái móc sắt. Nạn nhân sẽ không chết ngay mà phải chịu đau đớn cùng cực trong 3 ngày tiếp theo rồi mới trút hơi thở cuối cùng.
7. Cưỡng hiếp
Nô lệ thường xuyên bị quấy rối, mà không hề có bất kỳ sắc lệnh nào ngăn chặn điều này. Những người phụ nữ mang thai do bị lạm dụng hiếm khi được chăm sóc y tế hay điều trị đặc biệt. Trái lại, họ bị vợ chủ nhân đối xử khắc nghiệt hơn.
Sau khi Đạo luật Cấm nhập khẩu nô lệ có hiệu lực vào năm 1808, tình trạng thiếu nô lệ đã xảy ra ở miền Nam Hoa Kỳ. Do đó, những người nô lệ thường được mua và bán dựa trên khả năng sinh con của họ. Họ bị buộc phải với những nô lệ khác để sinh thêm con và trở thành nguồn cung cho thị trường nô lệ lúc bấy giờ.
Comments