Sự việc vô cùng hi hữu này xảy ra cách đây không lâu đã khiến dư luận Hàn Quốc không khỏi xôn xao. Một người phụ nữ 30 tuổi đột ngột mất tích, 50 ngày sau thi thể của cô được phát hiện tại núi Gamak thuộc Gyeonggi, Hàn Quốc.
Phía cảnh sát kết luận nguyên nhân tử vong một cách không minh bạch, sau đó trao trả thi thể nạn nhân cho gia đình để lo hậu sự. Điều đáng nói là trong suốt quá trình đó, cảnh sát truyền đạt với gia đình rằng trạng thái gương mặt của nạn nhân bị hủy hoại vô cùng nghiêm trọng, vậy nên sẽ tốt hơn nếu gia đình không xác nhận tình trạng thi thể.
Cho đến trước khi hoàn tất các thủ tục tang lễ và nhập quan thì người nhà mới sững sờ phát hiện ra rằng thi thể của nạn nhân không hề có phần đầu.
Gia đình nạn nhân lập tức yêu cầu tìm kiếm lại, ngay ngày hôm sau, phần đầu của nạn nhân được phát hiện nằm cách hiện trường đầu tiên nơi tìm thấy thi thể khoảng 150m.
Vậy rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Tại sao phía cảnh sát lại che giấu sự thật rằng thi thể nạn nhân không hề có phần đầu? Để biết rõ hơn về những khuất tất đằng sau này, báo giới truyền thông đã có buổi gặp gỡ và phỏng vấn gia đình, cụ thể là bố của nạn nhân.
Theo chia sẻ từ bố của nạn nhân thì nạn nhân mất tích vào ngày 25/09. Chồng nạn nhân báo rằng nạn nhân viết một tờ giấy để lại và đi khỏi nhà, tờ giấy đó chính là di thư. Trong tờ giấy chỉ viết vỏn vẹn dòng chữ “Khi mọi người đọc được mẩu giấy này thì tôi đã không còn nữa”, ý là không còn trên cõi đời này.
Khi phát hiện nạn nhân để lại di thư và rời khỏi nhà thì gia đình nạn nhân đã nhanh chóng trình báo rõ ràng cho cảnh sát, yêu cầu tìm kiếm. Thi thể nạn nhân được phát hiện vào ngày 14/11( tại núi Gamak), tức là sau 50 ngày kể từ thời điểm mất tích.
- Phóng viên: Thi thể được cảnh sát phát hiện trong quá trình tìm kiếm, hay được người khác tìm thấy?
- : Là được cảnh sát phát hiện trong quá trình tìm kiếm. Họ tìm thấy và chuyển thi thể đến bệnh viện.
- Phóng viên: Cho đến tận lúc đó thì gia đình vẫn không thể nhận dạng thi thể và thi thể được chuyển ngay đến bệnh viện sao?
- Bố của nạn nhân: Vâng, đúng vậy. Thi thể được chuyển đến để khám nghiệm, họ nói chỉ một người được vào nhận dạng, tuy nhiên con rể tôi và một thành viên nữ trong gia đình đã cùng vào. Nhân viên hình sự nói đừng nhìn phần gương mặt của thi thể.
- Phóng viên: Phía cảnh sát nói vì gương mặt của thi thể bị hủy hoại nghiêm trọng nên tốt hơn là đừng nhìn phải không?
- Bố của nạn nhân: Đúng thế. Vậy nên chúng tôi đã tin lời họ. Sau đó phía cảnh sát nói đã khám nghiệm tử thi xong và gọi điện báo cho tôi là có thể tổ chức tang lễ. Tôi đã 3 lần nói rằng ngày hôm sau tôi sẽ nhìn mặt con gái mình.
- Phóng viên: Tức là cho đến lúc ấy, bác chưa từng nhìn thấy thi thể nạn nhân một lần nào?
- Bố của nạn nhân: Tôi không hề được nhìn thấy.
- Phóng viên: Mẹ và chồng của nạn nhân đã xác nhận tình trạng thân dưới của thi thể? Bác đã nói là sẽ tổ chức tang lễ và nhất định phải nhìn thi thể của nạn nhân đúng không?
- Bố của nạn nhân: Đúng vậy. Tôi đã nói điều đó tận 3 lần.
- Phóng viên: Bác nói với cảnh sát sao?
- Bố của nạn nhân: Tôi nói với những người bên phía bệnh viện. Vậy nên 11 rưỡi đêm hôm đó, họ gọi tôi đến, nghe những gì họ nói mà tôi cảm tưởng như sét đánh ngang tai.
- Phóng viên: Lúc đó bác đã nghe được điều gì từ họ?
- Bố của nạn nhân: Họ nói rằng thi thể không có phần mặt, đúng hơn là không có toàn bộ phần đầu.
- Phóng viên: Trước đó phía cảnh sát không hề ám chỉ bất cứ điều gì liên quan đến vấn đề đó sao?
- Bố của nạn nhân: Cảnh sát chỉ nói gương mặt bị hủy hoại nghiêm trọng, đừng nhìn. Sau đó họ không nói gì thêm nữa.
- Phóng viên: Vậy là bác chỉ được nghe chuyện đó từ nhân viên bệnh viện?
- Bố của nạn nhân: Tôi đã ngay lập tức gọi cho nhân viên hình sự phụ trách vụ án, người đó nói là đã chụp hình ảnh( thi thể) và có hình ảnh trên điện thoại. Vậy nên tôi đã nói hãy gửi cho tôi bức ảnh đó. Nhân viên hình sự nói tôi hãy đến sở cảnh sát, tôi hỏi lại rằng trước khi tôi đến sở cảnh sát thì không thể gửi 1, 2 bức hình cho tôi được hay sao? Nhân viên hình sự rất cáu kỉnh, trước khi dập máy tôi nói rằng con rể tôi cũng nghĩ thi thể có khuôn mặt, sao giờ lại thành như vậy? Người đó trả lời rằng đã nói với con rể tôi chuyện thi thể không có đầu rồi.
- Phóng viên: Chẳng lẽ chồng nạn nhân đã nghe chuyện đó rồi?
- Bố của nạn nhân: Vì vậy tôi đã gọi con rể đến, hỏi nó đã nghe chuyện từ nhân viên hình sự chưa? Rằng thi thể không có đầu? Con rể tôi nghe vậy thì bàng hoàng đến mức cả người lảo đảo. Nó nói không hề nghe được chuyện đó, nhân viên hình sự chỉ nói là tình trạng gương mặt rất thảm khốc thôi. Tôi bảo cảnh sát đã cho hay rằng thi thể không có phần từ cổ trở lên. Con rể tôi nói không phải như vậy, họ chỉ bảo rằng gương mặt bị hủy hoại nghiêm trọng, không cho nhìn trực diện, ở đâu ra chuyện nói rằng thi thể không có đầu?
Bố của nạn nhân sau đó đã đưa điện thoại cho chồng nạn nhân để trực tiếp nói chuyện với phía cảnh sát, cuộc nói chuyện được ghi âm lại có nội dung như sau:
- Cảnh sát Yangju: Chẳng phải tôi đã nói ngày mai gia đình hãy đến đây gặp chúng tôi rồi đi tìm phần đầu sao?
- Chồng nạn nhân: Các anh sẽ ra lệnh tìm kiếm chứ?
- Cảnh sát Yangju: Vậy lỡ như không tìm thấy thì gia đình cũng sẽ không tổ chức tang lễ sao?
- Chồng nạn nhân: Bố vợ tôi nói sẽ không làm lễ tang cho đến khi tìm thấy.
- Cảnh sát Yangju: Vậy theo như lời anh nói thì tôi không được ngơi nghỉ, anh bảo tôi đi đến đâu tôi cũng phải đi, anh bảo tôi làm gì tôi cũng phải làm sao?
- Chồng nạn nhân: Không phải vậy, tôi chỉ yêu cầu phát lệnh tìm kiếm thôi.
- Cảnh sát Yangju: Nếu yêu cầu phát lệnh thì tôi cũng phải ra quân đấy thưa anh. Không có ai biết vị trí của ngọn núi đó cả. Tôi nói thật đấy.
- Chồng nạn nhân: Không phải là các anh nên tìm kiếm sao?
- Cảnh sát Yangju: Nếu anh cứ hạch sách tôi như vậy…Tôi nói thật, anh làm tâm trạng tôi trở nên rất tệ. Tôi không thể hiểu tại sao tôi đã nói rất rõ ràng rằng thi thể không có phần đầu rồi mà giờ anh lại nói là anh không nghe thấy.
- Chồng nạn nhân: Bởi vì tôi không nghe thấy anh nói chuyện thi thể không có đầu.
- Cảnh sát Yangju: Chuyện chúng ta nói với nhau sáng nay.
- Chồng nạn nhân: Không có chuyện anh nói rằng thi thể không có đầu. Sáng nay lúc chúng ta nói chuyện cũng vậy.
Sau đó phía cảnh sát báo cho chồng của nạn nhân rằng họ sẽ tìm kiếm phần đầu thi thể trong 2 ngày. Buổi chiều cùng ngày, cảnh sát phát hiện phần đầu của nạn nhân sau 1 giờ tìm kiếm.
- Phóng viên: Phần đầu phát hiện được ở đâu?
- Bố của nạn nhân: Họ nói phần đầu lăn xuống cách thi thể 150m.
- Phóng viên: Có thể là phần đầu đã bị lăn và rơi xuống nơi cách hiện trường đầu tiên 150m.
- Bố của nạn nhân: Vâng. Thế nhưng như vậy thì có chút kỳ lạ. Phần đầu phải lăn từ nơi cao hơn xuống nơi thấp hơn mới đúng. Đáng lẽ phải rơi xuống 150m từ địa điểm phát hiện thi thể, nhưng họ nói phần đầu lại lăn về hướng núi khoảng 5m, tức là nơi cao hơn, theo hướng đi lên.
- Phóng viên: Có nghĩa là theo dáng chữ V?
- Bố của nạn nhân: Vâng. Góc độ không hề hợp lý. Ngoài ra, mặc dù đến giờ tôi vẫn chưa từng nhìn thấy phần đầu, nhưng vợ cùng con rể tôi thì xem rồi và nói rằng phần đầu cũng không có một sợi tóc nào cả.
- Phóng viên: Không có tóc sao? Có thể là bởi vì sau 50 ngày mới phát hiện nên thi thể bị phân hủy?
- Bố của nạn nhân: Không, cho dù có là bị phân hủy đi chăng nữa thì cũng sót lại ít nhiều, còn đây là không có dù chỉ một sợi.
- Phóng viên: Vậy có khả năng là bị thú rừng tấn công?
- Bố của nạn nhân: Vợ tôi cũng nói như vậy, nhưng nếu là vậy thì chí ít cũng xuất hiện vết cắn hay vết thương gì khác, nhưng trên thi thể thì lại không có vết tích như thế. Phía bệnh viện cũng nói là phần đầu hoàn toàn sạch, không có bất cứ dấu vết rạn nứt nào.
- Phóng viên: Vốn dĩ sau khi phát hiện người chết và báo cáo với cảnh sát trưởng thì đội ngũ nhân viên cảnh sát có thể khám nghiệm tử thi. Và họ phải ngay lập tức điều tra nếu phát hiện được dù chỉ là một chút dấu vết phạm tội. Đó là khía cạnh bắt buộc, vậy phía cảnh sát đã làm như thế hay chưa?
- Bố của bạn nhân: Tôi cũng không biết.
- Phóng viên: Bác không biết sao? Nếu đã điều tra thì họ chắc chắn biết thi thể không có đầu. Họ phải điều tra gì đó về việc này, hoặc là phải tìm được phần đầu. Không thể hiểu được phía cảnh sát nhận mệnh lệnh ra sao mà lại muốn khép lại vụ án ngay cả trong tình huống này?
- Bố của nạn nhân: Tôi cũng nghĩ như thế, vậy nên tôi rất tức giận.
Được biết tại hiện trường tìm ra thi thể không hề có manh mối hay vật chứng giải thích cho việc nạn nhân đã tự kết liễu mạng sống như thế nào. Giả thiết nạn nhân ngã lăn từ trên cao xuống cũng hết sức mơ hồ, bởi nếu vậy thì ít nhất quần áo phải có vết rách hay cơ thể phải có vết bầm tím. Tuy nhiên không phát hiện được những dấu vết này, mọi thứ hoàn toàn sạch sẽ.
- Phóng viên: Ở mức độ ngã từ trên xuống và tử vong thì vị trí phải là dốc cao. Còn hiện trường thì sao?
- Bố của nạn nhân: Chỗ đó có độ dốc khoảng 70-80.
- Phóng viên: Vậy thì đó hẳn là dốc đứng rồi?
- Bố của nạn nhân: Độ dài rơi vào khoảng 50-60m.
- Phóng viên: Tính từ đỉnh núi sao?
- Bố của nạn nhân: Từ đoạn đường leo núi.
- Phóng viên: Vậy tính từ đoạn đường leo núi vào sâu hơn là khoảng 50-60m.
- Bố của nạn nhân:Đúng vậy, nhưng khu vực đó có rất nhiều cây to, nếu là lăn từ đó xuống thì cơ thể có khả năng bị va đập hoặc mắc kẹt. Hơn nữa cũng có cây cối nhỏ, nếu vậy thì cây phải bị gãy, bị đổ rạp chứ, nhưng tôi cũng không quan sát thấy điều này.
- Phóng viên: Không phát hiện được vật dụng cá nhân sao?
- Bố của nạn nhân: Vâng. Không có điện thoại hay vật dụng cá nhân khác.
- Phóng viên: Có thể là trong lúc lăn xuống thì điện thoại hoặc túi xách bị rơi ra chỗ khác?
- Bố của nạn nhân: Tôi nhờ tìm kiếm nhưng họ nói là không phát hiện được gì. Con rể tôi cũng đề nghị tìm kiếm vật dụng cá nhân rồi.
- Phóng viên: Vụ án đáng lẽ đã khép lại như một ẩn số, rằng nguyên nhân chưa rõ ràng và được nhận định là tự sát vì có di thư.
- Bố của nạn nhân: Vâng, chính là ý như vậy. Con bé sợ côn trùng lắm, chỉ chạm vào thôi cũng sợ, nhìn thấy thôi cũng run bần bật rồi. Hơn nữa, con bé cũng tuyệt đối không phải người thích leo núi.
- Phóng viên: Vậy là bác chắc chắn rằng cho dù có quyết tâm tự chấm dứt mạng sống đi chăng nữa thì cũng không có lý nào nạn nhân lại một mình đi sâu vào trong núi và chọn phương thức lăn xuống như thế đúng không? Giờ thi thể vẫn đang ở trong trạng thái mổ khám nghiệm sao?
- Bố của nạn nhân: Vâng, họ đã khám nghiệm rồi nhưng vẫn chưa có kết quả.
- Phóng viên: Sẽ mất khoảng một tháng để có kết quả. Đây rốt cuộc là một vụ tự tử, hay là nạn nhân đã bị sát hại?
Chúng ta tạm thời chỉ có thể đặt ra những câu hỏi lớn cho vụ án này. Tại sao cảnh sát lại che giấu việc thi thể của nạn nhân không có phần đầu? Tại sao lại chỉ dựa vào một bức di thư để nhận định, trong khi có quá nhiều những điểm đáng ngờ chỉ ra rằng đây không đơn thuần là một vụ tự sát?
Cư dân mạng Hàn Quốc vẫn chưa hết bàng hoàng với tính chất kỳ lạ của vụ án và không khỏi tức giận vì những ẩn khuất trong quá trình làm việc của phía lực lượng chức năng:
– Đám cảnh sát đúng là điên luôn rồi…Trong số những tin tức tôi đã đọc 10 năm trở lại đây thì vụ việc này gây sốc nhất luôn. Đây thật sự là vụ án xảy ra ở Đại Hàn Dân Quốc vào năm 2019 ấy hả? Đám cảnh sát phụ trách nên cởi bộ đồng phục xuống đi, các người làm cái trò khốn kiếp gì với gia đình nạn nhân vậy hả?
– Thi thể không có đầu, vậy mà vội kết luận là người ta tự sát. Các người có chút thành ý tận lực điều tra nào không vậy? Trách nhiệm của cảnh sát không phải là dựa vào những yếu tố hiềm nghi tội ác mà điều tra sao? Tại sao các người phải nghỉ ngơi chứ?
– Không có đầu thì như thế nào lại là tự sát được chứ? Đến học sinh tiểu học còn không chấp nhận nổi cái kết luận đấy.
Comments