in

Vụ án cô giáo bị sát hại và những bí ẩn vẫn chưa tìm thấy lời giải sau 100 năm

Vào năm 1921, trường trung học tại một thị trấn ở thành phố Parma, Ohio, Hoa Kỳ chỉ có hai giáo viên. Một người là Mabel Foote 24 tuổi, tốt nghiệp Đại học Baldwin Wallace ở Berea, Ohio, khi về dạy học tại địa phương cô sống cùng gia đình của mình.

Mabel Foote
Louise Wolf

Người còn lại là Louise Wolf, hiệu trưởng của trường, 38 tuổi. Louise có một quá khứ bất hạnh khi bố mẹ sớm qua đời, cô và các anh chị em bị chia lìa khi được nhận nuôi bởi những gia đình khác nhau. Louise sống cùng cô bạn Effie Buffel, sự thân thiết của cả hai kkhiến người dân đồn đoán, bàn tán Louise và Effie là một cặp đồng tính nữ.

Mabel và Louise dạy tại ngôi trường bên đường Bean Road, một vùng đất được bao quanh bởi các trang trại, khá hoang vắng vì không có người dân sinh sống gần đó và có ít người qua lại trên đường. Thời khóa biểu của trường là học sinh tan học vào lúc 15 giờ 30 còn hai giáo viên ra về lúc 17 giờ khi hoàn thành xong công việc của ngày hôm đó. 

Án mạng gần trường học

Vào lúc 8 giờ sáng ngày 17/02/1921, một sự kiện kinh hoàng đã diễn ra khi ba học sinh Ralph Pickard (6 tuổi), Edward Ritenour (14 tuổi) và Edith Ritenour (16 tuổi) đang đến trường thì phát hiện xác của hai cô giáo Mabel và Louise nằm trên mặt đường, cơ thể bị đánh đập bầm dập, đầy vết dao đâm, máu chảy loang lổ.

Lũ trẻ sợ hãi chạy đi tìm người giúp đỡ. Frank Owen, một người thợ mộc làm việc gần đó đã lập tức chạy đến hiện trường vụ án và phát hiện ra Louise Wolf, em gái của vợ anh. Louise nằm úp mặt xuống đất, cơ thể đầy vết đâm, quần áo bị xé rách còn thi thể Mabel Foote nằm cách xa con đường, ở phía gần hàng rào khu trang trại, cô được tìm thấy trong tình trạng mặt ngước lên, hai tay để trên đầu, cơ thể bị đánh đến biến dạng, chiếc ô của cô thì bị uốn cong. 

Sau đó, cảnh sát được thông báo và đã đến hiện trường để điều tra, truy tìm hung thủ giết chết hai người phụ nữ có số phận đáng thương. Theo cảnh sát trưởng địa phương Parma Frank Smith, nạn nhân đã bị đánh bằng các thanh gỗ lấy từ hàng rào xây quanh khu vực trường học, đã có sự chống trả quyết liệt của nạn nhân với hung thủ vì phát hiện những mẩu da thịt có trong móng tay của Louise Wolf. Giới điều tra kết luận hung thủ có thể là nam giới và đã tấn công nạn nhân, khi bị chống trả lại thì đã hành hung, dùng hung khí đánh đập họ cho đến chết. 

Hung thủ được xác định là đã bỏ chạy sau khi gây án, dấu chân của hắn được tìm thấy trong vũng bùn gần hiện trường. Hắn từ hàng rào nhảy xuống con đường dẫn vào khu rừng ở phía Nam thành phố. Cảnh sát theo hướng đó truy tìm dấu vết hung thủ rồi tìm thấy vết máu tại một chuồng gà cũ và đống gạch vụn nhưng không thể xác định đó là máu của kẻ sát nhân hay là của những con gà đã bị giết để làm thịt trước đó.

Cảnh sát xác định kẻ giết người có hiểu biết về nạn nhân, theo dõi nạn nhân và có khả năng sống ở khu vực gần trường học. Hắn biết thói quen, giờ giấc làm việc của hai cô giáo cũng như thời gian hoạt động của trường học nên mới dám gây án ở gần khu vực xung quanh trường, vào thời điểm trên đường khá vắng vẻ và ít người qua lại trước khi trường bắt đầu đón học sinh vào học. Thời tiết với tình hình mưa kéo dài đã xóa các bằng chứng lưu lại ở hiện trường, chó cảnh sát không thể đánh hơi được mùi lạ để tìm ra dấu vết của hung thủ.

Việc không thể bắt giữ được hung thủ gây án khiến người dân ở Parma sống trong cảnh hoang mang, sợ hãi. Đặc biệt là học sinh và phụ huynh của các em khi trường học phải đóng cửa, ngừng hoạt động để điều tra vụ án giáo viên bị sát hại. Điều này yêu cầu giới điều tra phải tìm ra thủ phạm càng sớm càng tốt để trấn an tinh thần người dân. Cảnh sát quanh vùng thẩm vấn tất cả những người sống trong thị trấn, không ai đi và ra khỏi thị trấn mà không bị thẩm vấn. Những kẻ từng có tiền án tiền sự đều được xác định thuộc diện tình nghi, kể cả những người có vết xước trên cơ thể, đặc biệt là đàn ông đều bị điều tra, thẩm vấn kỹ càng.

Những kẻ tình nghi xuất đầu lộ diện 

Trong quá trình điều tra, cảnh sát đã nhận được một bức thư nặc danh có chữ ký A.A Đại lộ Lorain vào hơn một tháng sau ngày gây án. Nội dung bức thư cáo buộc kẻ giết người là Fred Gettling. Ngay lập tức, cảnh sát đến tìm Fred Gettling, kẻ cũng sống trong khu vực gần hiện trường gây án, dấu vân tay của anh ta đã được đem đi so sánh với các dấu vân tay tìm thấy tại hiện trường và kết quả là có nhiều điểm tương đồng. Fred không chối tội mà nêu rất chi tiết, cụ thể về vụ án mạng, người dân cũng thường xuyên thấy anh ta quanh quẩn khu vực hiện trường gây án sau khi vụ giết người xảy ra. Quần áo và giày có dính máu của Fred được cho là đã bị đốt thành tro bởi người thân trong gia đình anh ta.

Gia đình Fred phủ nhận việc đốt, hủy bỏ bằng chứng và nói rằng Fred Gettling bị mắc chứng hoang tưởng, ám ảnh về việc giết người và luôn có tư tưởng mình là kẻ sát nhân điên loạn. Anh ta sau đó được xác nhận là bệnh nhân tâm thần và sau khi cung cấp các bằng chứng ngoại phạm thì Fred Gettling được xóa khỏi diện tình nghi và đưa đến bệnh viện Lima để điều trị. Vài tháng sau khi ra viện, Fred đã giết Harry Keim, một chủ cửa hàng bằng rìu.

Công cuộc truy bắt hung thủ gặp khó khăn vì cảnh sát không tìm ra động cơ gây án. Hai giáo viên bị sát hại nhưng tài sản, cụ thể là đồ trang sức trên người họ vẫn giữ nguyên không có biểu hiện của vụ giết người cướp của, nạn nhân không bị tấn công tình dục. Mabel và Louise cũng là những người sống rất hòa đồng, được mọi người kính trọng không gây thù oán với bất kỳ ai.

Có nhiều người đưa ra giả thuyết rằng hai giáo viên bị giết do trả thù tình. Louise Wolf được cho là có mối quan hệ đồng tính với Effie Buffel, nhiều người tin rằng Effie là thủ phạm vì cô ghen tuông với sự gần gũi giữa Mabel Foote và Louise nên đã tìm cách sát hại cả hai khi nghĩ mình bị phản bội. Cảnh sát đã loại bỏ giả thuyết này vì không có bằng chứng buộc tội Effie Buffel và hung thủ được xác định là nam giới.

Giả thuyết khác cho rằng những kẻ có trong danh sách một tổ chức từ thiện do Mabel Foote tham gia là hung thủ. Được biết, Mabel lưu giữ sổ sách tố cáo kẻ đã trục lợi quỹ từ thiện thế nên cô đã bị giết để bịt đầu mối. Nhưng mọi giả thuyết đều bị bác bỏ vì không có cơ sở để điều tra. Cảnh sát dường như không bỏ sót bất kỳ dấu hiệu đáng nghi nào nhưng kết quả vẫn không tìm ra được thủ phạm.

Louise Wolf và Mabel Foote được chôn cất tại nghĩa trang riêng của gia đình mỗi người. Năm 1923, giới chức trách đã lên kế hoạch lập đài tưởng niệm hai cô giáo xấu số. Đến năm 1932, đài tưởng niệm của Louise và Mabel đã được dựng lên tại lối vào công viên Brookside, trên đường Pearl, thành phố Cleveland.