Trong các bộ phim của Hollywood chúng ta thường thấy miền Tây nước Mỹ thế kỷ 19 xuất hiện với hình ảnh chàng cao bồi rong ruổi trên sa mạc hay cao nguyên xanh, những vụ cướp ngân hàng, đấu súng khốc liệt, chiến tranh với người da đỏ và các cô gái quyến rũ, gợi cảm ca hát, nhảy múa trong quán rượu.
Người ta gọi những cô nàng như vậy là gái quán bar, cuộc sống của họ thời ấy có rất nhiều thú vị và không giống như mọi người vẫn tưởng. Dưới đây là một số sự thật về công việc của phái nữ trong các quán rượu vùng miền Tây hoang dã vào những năm 1800.
Hoạt động mại dâm được coi là hợp pháp
Thời kỳ ấy các “nhà chứa” được phép hoạt động rộng rãi trên vùng lãnh thổ miền Tây. Các chủ quản lý nhà chứa phải xin giấy phép kinh doanh của cơ quan có thẩm quyền và nộp tiền theo từng tháng cho chính quyền.
Hoạt động mại dâm có thể diễn ra trong nhà thổ hoặc ngay trên đường phố, ngành nghề này thu về lợi nhuận “khủng” cho nền kinh tế của địa phương vì vậy mà các nhà chức trách đã “nhắm mắt làm ngơ” cho các “nhà chứa” kinh doanh để kiếm tiền củng cố địa vị. Các nhà sử học cho rằng có khoảng hơn 25 % dân số thời ấy tham gia vào hoạt động mại dâm.
Nhiều cô gái quán bar chỉ kiếm tiền bằng cách bán đồ uống hoặc
khiêu vũ với khách
Trong thực tế có rất nhiều cô gái quán bar ở miền Tây hoang dã không “bán thân” mà họ kiếm tiền bằng cách quảng cáo và bán các loại đồ uống có cồn, giống kiểu nhân viên PR bia, rượu cao cấp thời nay.
Họ sẽ kiếm phần trăm lợi nhuận từ các mặt hàng bán được, chủ quán rượu sẽ thu lợi nhuận và trả công, bình quân mỗi tuần các cô gái kiếm được khoảng 10 USD mỗi tuần, gần 200 USD (hơn 4,6 triệu VND) so với tỷ giá ngày nay. Các quý ông khi yêu thích một cô gái nào đó sẽ đặt đồ uống như rượu hay bia cho họ, để tránh nhân viên bị say không thể làm việc và làm tăng doanh số thì chủ quản lý đã thay các loại đồ uống có cồn thành trà hay nước hoa quả có màu sắc tương tự để đánh lừa khách hàng.
Ngoài bán các loại đồ uống thì khiêu vũ, nhảy cùng với khách cũng là một hình thức kiếm tiền khác của các nàng. Vũ trường bắt đầu xuất hiện từ năm 1849, khách hàng có thể mua vé với giá 1 USD và lựa chọn cô gái mình muốn nhảy cùng để khiêu vũ; sau đó họ có thể trò chuyện và dùng đồ uống.
Các cô gái sẽ kiếm tiền từ tỷ lệ phần trăm lợi nhuận của vé nhảy và đồ uống mà họ tiếp khách. Những nữ vũ công nhảy giỏi thì trong một đêm có thể kiếm được rất nhiều tiền từ công việc này.
Đàn ông phải tôn trọng gái quán bar
Thời nào cũng vậy, những cô gái gợi cảm trong các quán rượu là “cái gai” trong mắt của hội chị em phụ nữ nhưng với phái mạnh vùng miền Tây thế kỷ 19 thì họ được coi trọng và đối xử tử tế.
Những vị khách khi đến quán rượu không phép đánh đập, hành hạ hay ngược đãi gái quán bar, mọi hoạt động diễn ra đều dựa theo sự tình nguyện, bình đẳng từ khách hàng và người phục vụ. Nếu có xảy ra bạo hành thì quán rượu đó sẽ bị xử phạt, thậm chí là tước quyền kinh doanh và bị xử tội do đó nhiều ông chủ thường bảo vệ và yêu cầu khách không được phép đánh đập, chửi rủa các cô gái.
Gái quán bar phải trải qua quá trình luyện tập khắt khe để làm việc
Những cô gái quán bar vùng miền Tây không chỉ phục vụ về quan hệ tình dục mà họ còn phải chăm chỉ luyện tập ca hát, khiêu vũ để thu hút khách hàng.
Họ phải tập uống rượu, có tửu lượng tốt, giữ gìn vóc dáng; chăm chỉ luyện nhảy, tập hát cho đến khi thành thạo và nhuần nhuyễn. Sau quá trình đào tạo họ sẽ được tiếp khách và phát lương theo tỷ lệ lợi nhuận thỏa thuận kiếm được từ khách hàng.
Nghề gái quán bar là công việc nguy hiểm
Thời ấy nhiều đã chọn làm công việc phục vụ trong quán rượu để thoát khỏi cảnh lao động vất vả tại các nông trại nhưng họ không biết rằng mình đang đối mặt với rất nhiều nguy hiểm.
Đó là: bệnh tật lây lan qua đường tình dục, bị bạo hành bởi
khách hàng hoặc chủ quản lý, hành động này dù bị cấm nhưng vẫn diễn ra thường
xuyên, sớm bị đào thải khi có dấu hiệu tuổi già hay bị bệnh, bị quản lý theo
dõi chặt chẽ, giam giữ không thể bỏ trốn; luôn bị xúc phạm, coi thường…
Thời trang của gái quán bar rất táo bạo và nóng bỏng
Ở thế kỷ 19, phụ nữ Mỹ ăn vận theo phong cách thiết kế kiểu Victoria thanh lịch và đoan trang. Tuy nhiên những cô gái trong các quán rượu thì lại khác, phục trang của các nàng được trang trí rực rỡ, lòe loẹt hơn và đặc biệt là phải hở và ngắn.
Họ đi ngược lại với chuẩn mực truyền thống khi xuất hiện ở mọi nơi với các loại váy ngắn được cắt ngắn, lộ phần đồ lót để “khoe hàng”, mặc tất lưới, trang điểm cầu kỳ để trở thành .
Cấm yêu đương với khách hàng
Nhiều cô gái khi tiếp xúc với khách hàng, đặc biệt là những người có của cải và si mê họ thì dần nảy sinh ý định bỏ nghề để bắt đầu một cuộc sống khác, có tương lai hơn.
Để ngăn chặn tình trạng này các chủ “nhà chứa”, quán rượu hay vũ trường thường đặt giới hạn thời gian tiếp xúc với khách hàng. Bằng cách này, nam khách hàng và nữ nhân viên sẽ có ít thời gian để tìm hiểu nhau và ngăn ngừa tình trạng bỏ trốn, tìm kiếm vận may đổi đời của các cô gái.
Ở vùng miền Tây cũ, phụ nữ trở nên “khan hiếm”
Hầu hết những người di cư đến phía Tây, Hoa Kỳ vào những năm 1840 đều là đàn ông, họ đến đây để khai thác vàng và khoáng sản. Vì đường xá xa xôi, hiểm trở nên họ rất ít khi đem theo vợ và con cái đến cùng sinh sống vì vậy mà tỷ dân số tại đây có sự rất lớn.
Theo nghiên cứu vào năm 1850, khoảng 90% dân số định cư California là nam giới, nữ giới chiếm một phần rất nhỏ và chủ yếu làm nghề gái quán bar phục vụ .
Đọc thêm:
Comments